Má»t lát sau Hạ Äình nhìn thấy Thá»nh Sấm mặc Äá» Tây, Äi già y da bưá»c từ trong há»i sá» ra.
Anh bưá»c xuá»ng báºc thang, Äi Äến trưá»c mặt Hạ Äình.
âÄến rá»i sao cáºu không và o?â Thá»nh Sấm mắt sáng mà y thanh há»i Hạ Äình.
Hạ Äình cầm túi quà trong tay ÄÆ°a cho anh nói: âCái nà y tặng cáºu.â
Thá»nh Sấm nháºn lấy, má» túi ra nhìn và o bên trong, anh khẽ má»m cưá»i nói: âCáºu chá» á» Äây vì muá»n tặng cho tá» cái nà y?â
Hạ Äình gáºt gáºt Äầu, không nói gì.
Tháºt ra cô sợ bên trong quá nhiá»u ngưá»i không tiá»n ÄÆ°a cho anh.
âCảm Æ¡n cáºu.â Anh chân thà nh nói cảm Æ¡n vá»i cô, sau Äó ấm áp nói: âVà o thôi, á» ngoà i lạnh lắm.â
âHiá»n tại có những ai Äến rá»i?â Lúc Hạ Äình Äi theo sau Thá»nh Sấm và o há»i sá» há»i.
Nhưng Thá»nh Sấm còn chưa ká»p trả lá»i thì má»t giá»ng nói vang lên phÃa sau há»: âThá»nh Sấm.â
Thá»nh Sấm và Hạ Äình Äá»ng loạt quay Äầu.
Má»t cô gái Än mặc diá» m lá» xuá»ng xe, Äi vá» phÃa bá»n há».
Ban Äầu ánh mắt cá»§a Tôn Tiêu VÅ© luôn dán chặt trên ngưá»i Thá»nh Sấm, cô ấy dá»u dà ng cưá»i nói: âVẫn Äẹp trai như xưa, chá» cần nhìn bóng lưng biết ngay là cáºu.â
âNgại quá, trà nhá» cá»§a tôi không tá»t lắm,â Thá»nh Sấm lá» ra biá»u cảm hÆ¡i buá»n nhưng giá»ng nói chẳng có chút buá»n rầu nà o: âXin há»i cô là â¦â
Tôn Tiêu VÅ© láºp tức cảm thấy xấu há», cô ta cho rằng Thá»nh Sấm kiá»u gì cÅ©ng sẽ có ấn tượng vá»i cô ta, dù sao thì cÅ©ng là bạn cùng lá»p ba nÄm cấp ba.
Hạ Äình á» bên cạnh khẽ nhắc nhá» Thá»nh Sấm: âLá»p phó vÄn nghá», Tôn Tiêu VÅ©.â
Tôn Tiêu VÅ© ngay láºp tức má»m cưá»i nói: âVẫn là Hạ Äình có trà nhá» tá»t!â
Vá» viá»c nhá» Äến các bạn há»c cÅ© nà y, tháºt ra cÅ©ng má»t chÃn má»t mưá»i giá»ng Thá»nh Sấm, Hạ Äình khẽ má»m cưá»i nói: âLá»p phó vÄn nghá» Äi và o Äi.â
Cứ như váºy, cả ba ngưá»i cùng nhau Äi và o trong há»i sá».
Hạ Äình tá»i cÅ©ng không sá»m, từ trưá»c Äến nay cô Äã quen vá»i viá»c tham gia hoạt Äá»ng táºp thá» như nà y rá»i nên luôn Äến Äúng giá», còn phải trò chuyá»n vá»i má»i ngưá»i nữa, mặc dù cô không giá»i viá»c Äó, cÅ©ng không thÃch, Äá»ng thá»i cà ng không muá»n kiên trì ứng phó.
Thá»nh Sấm dẫn Hạ Äình và Tôn Tiêu VÅ© và o trong phòng, lá»p trưá»ng Quách Nguy Nhiên bèn Äứng dáºy trêu chá»c: âCuá»i cùng cÅ©ng Äá»§ ngưá»i rá»i! Chá» má»i hai cáºu thôi Äó.â
Bá» nhiá»u ngưá»i Äá»ng loạt nhìn chằm chằm như váºy, Hạ Äình Ãt nhiá»u cÅ©ng cảm thấy không ÄÆ°á»£c tá»± nhiên, cô má»m cưá»i gáºt Äầu chà o há»i vá»i má»i ngưá»i nhưng rất nhanh sau Äó nụ cưá»i cá»§a cô cứng Äá».
Hạ Äình kinh ngạc nhìn Tá» Tùy Trạch ngá»i bên cạnh lá»p trưá»ng Quách Nguy Nhiên, láºp tức cảm thấy xấu há».
Không phải anh ta bảo không thá» Äến hay sao?
Sao lại xuất hiá»n á» Äây?
Hạ Äình Äá»t nhiên rất muá»n chạy trá»n.
Äây khác gì muá»n giết chết cô.
Nếu cô biết trưá»c Tá» tùy Trạch sẽ tham gia thì chắc chắn tá»i nay cô sẽ kiếm cá» từ chá»i bữa tiá»c nà y ngay.
Vá» phần con gấu bông tặng cho Thá»nh Sấm, cô tình nguyá»n lỡ hẹn, sau nà y tìm cÆ¡ há»i tặng anh sau.
Tá» Tùy Trạch nháºn ra ánh mắt cá»§a Hạ Äình, anh ta cưá»i giải thÃch vá»i Hạ Äình: âHạ Äình, cáºu Äừng hiá»u lầm, hôm Äó tôi không lừa cáºu, lúc Äầu tháºt sá»± tôi không Äi ÄÆ°á»£c, Äá»t nhiên phÃa bên kia há»§y bá» nên tôi má»i tá»i.â
Anh ta Äá»t nhiên nói váºy, lại còn liên tục giải thÃch vá»i Hạ Äình, giá»ng như giữa hai ngưá»i có chuyá»n gì mà má»i ngưá»i không biết.
Con ngưá»i vá»n là sinh váºt nhiá»u chuyá»n, và trong buá»i há»p lá»p thì lại cà ng nhiá»u chuyá»n hÆ¡n.
âHai ngưá»i nói gì mỠám thế?â Có má»t bạn nam tò mò há»i: âSao má»i chữ Tá» Tùy Trạch nói tôi Äá»u hiá»u ÄÆ°á»£c nhưng ghép chung lại thà nh câu thì lại không hiá»u gì cả.â
Thá»nh Sấm dưá»ng như Äoán ÄÆ°á»£c.
Anh cúi xuá»ng nhìn Hạ Äình, nháºn ra nét mặt cá»§a cô rất không tá»± nhiên, dưá»ng nhưâ¦rất xấu há».
Anh bèn lên tiếng giải vây: âNgá»i xuá»ng trưá»c Äi, ngá»i rá»i từ từ nói.â
âHạ Äình, ngá»i Äây nà y.â Thá»nh Sấm kéo ghế cho Hạ Äình ngá»i sau Äó nhanh chóng ngá»i bên cạnh Hạ Äình.
Còn Tôn Tiêu VÅ©, Thá»nh Sấm cÄn bản không quan tâm cô ta, dù sao bên cạnh ngưá»i khác vẫn còn chá» ngá»i trá»ng, cô ta thÃch ngá»i Äâu thì ngá»i.
Sau khi ngá»i xuá»ng, Tôn Tiêu VÅ© bắt Äầu nói chuyá»n: âTá» Tùy Trạch, rá»t cuá»c là chuyá»n gì thế?â
Tá» Tùy Trạch vô tư, không cảm thấy chuyá»n anh ta xem mắt vá»i Hạ Äình là chuyá»n bà máºt gì nên ká» hết vá»i má»i ngưá»i: âKhoảng thá»i gian trưá»c tôi Äi xem mắt, Äá»i tượng là Hạ Äình.â
âÃi vãi l!â Có má»t bạn nam kinh hãi lên tiếng, sau Äó vừa cưá»i vừa há»i: âVáºy hai ngưá»i hiá»n tạiâ¦â
âà không, không,â Tá» Tùy Trạch ká»p thá»i ngÄn chặn má»i ngưá»i sắp sá»a ầm Ä© lên, giải thÃch nói: âChúng tôi chá» gặp mặt nhau thôi, Hạ Äình tháºm chà còn chẳng nhá» ra tôi là ai, lúc Äầu tôi cảm thấy có thá» thá» má»t lần nhưng Hạ Äình lại nói, nếu bạn há»c cÅ© nếu tháºt sá»± có khả nÄng phát triá»n thà nh má»i quan há» khác thì Äã phát triá»n từ lúc tá»t nghiá»p rá»i, chẳng cần chá» tá»i khi xem mắt.â
âCho nên là không có sau nà y.â Tá» Tùy Trạch nói: âGiải tán, giải tán thôi.â
Ngưá»i nói vô tâm, ngưá»i nghe hữu ý.
Lần nà y Thá»nh Sấm không chá» chắc chắn hôm Äó Äá»i tượng xem mắt cá»§a Hạ Äình là Tá» Tùy Trạch, hÆ¡n thế nữa còn biết thái Äá» cá»§a Hạ Äình Äá»i vá»i các má»i quan há» vá»i bạn há»c cÅ© qua lá»i cá»§a Tá» Tùy Trạch.
Cô nói, nếu bạn há»c cÅ© nếu tháºt sá»± có khả nÄng phát triá»n thà nh má»i quan há» khác thì Äã phát triá»n từ lúc tá»t nghiá»p rá»i, chẳng cần chá» tá»i khi xem mắt.
Váºy anhâ¦có phải cÅ©ng giá»ng như Tá» Tùy Trạch, không có bất cứ cÆ¡ há»i nà o vá»i cô?
Thá»nh Sấm không nhá»n ÄÆ°á»£c quay sang nhìn Hạ Äình.
Vừa nãy cô không nói gì, biá»u cảm lúc nà y rất cÄng thẳng, xem ra không ÄÆ°á»£c thoải mái lắm.
Thá»nh Sấm lại Äá»i chá»§ Äá» lần nữa, nói: âMá»i ngưá»i muá»n Än gì, Än thá» Äá» Än á» Äây xem thế nà o nhé.â
âKhông Än ÄÆ°á»£c cái gì thì cứ nói, tôi sẽ báo nhân viên thay Äá»i.â Anh cá» gắng là m cho mình dá» gần, hiá»n hòa hÆ¡n má»t chút.
Thá»nh Sấm vừa nói xong thì má»i ngưá»i Äá»u cầm ÄÅ©a lên.
Thá»nh Sấm khẽ xoay bà n, há»i Hạ Äình: âHạ Äình, cáºu muá»n Än gì?â
Hạ Äình vá»i và ng Äáp: âÄÆ°á»£c rá»i, không cần lo cho tá» Äâu.â
Cô cầm ÄÅ©a lên, gắp má»t miếng sưá»n chua ngá»t, im lặng từ từ Än.
Ká» từ giây phút nhìn thấy Tá» Tùy Trạch, Hạ Äình thầm há»i háºn, nghÄ© Äáng lẽ hôm nay mình không nên Äến.
Tá» Tùy Trạch cảm thấy viá»c hai ngưá»i há» xem mắt không có gì là không thá» nói nhưng Äá»i vá»i Hạ Äình mà nói, trưá»c mặt các bạn há»c cÅ© mà ká» chuyá»n nà y ra khiến cô cá»±c kỳ xấu há».
Nhất là có cả Thá»nh Sấm á» Äây.
Cô cảm thấy rất khó chá»u.
Má»t lát sau, tất cả má»i ngưá»i Äang Än uá»ng nói chuyá»n thì Tôn Tiêu VÅ© Äá»t nhiên lên tiếng há»i Hạ Äình: âHạ Äình, vừa nãy á» ngoà i cá»a tôi thấy cáºu ÄÆ°a cho Thá»nh Sấm má»t cái túi, là gì váºy?â
Hạ Äình không ngá» Tôn Tiêu VÅ© sẽ há»i cô chuyá»n nà y nên nhất thá»i không phản ứng ká»p.
Cô sá»ng sá»t sau Äó phát hiá»n má»i ngưá»i Äá»u Äang Äá» dá»n ánh mắt vá» phÃa mình.
Mặt Hạ Äình bắt Äầu nóng lên.
Cô không thá» nói Äó là quà sinh nháºt tặng Thá»nh Sấm.
Bá»i vì nói như váºy thì cà ng khó giải thÃch rõ rà ng.
Khoảnh khắc Thá»nh Sấm muá»n giải vây cho Hạ Äình thì anh bá»ng nhiên nghe thấy giá»ng nói cá»§a cô nhẹ nhà ng nhưng bình tÄ©nh, trong lá»i nói tháºm chà còn mang theo sá»± Äùa giỡn.
Cô nói: âLá»p trưá»ng bảo chi phà hôm nay Äá»u do Thá»nh Sấm chi trả nên nếu tôi tá»i tay không thì áy náy lắm, bá»i váºy tôi mang má»t món quà nhá», chá» là má»t con gấu bông coi như lòng thà nh thôi không Äáng là bao.â
Thá»nh Sấm láºp tức tiếp lá»i, giá»ng Äiá»u trầm ấm ôn hòa biá»u hiá»n anh rất thÃch gấu bông: âGấu bông rất Äáng yêu, tá» rất thÃch.â
âChà .â Quách Nguy Nhiên buá»n cưá»i trêu ghẹo: âTôi còn tưá»ng Hạ Äình tặng Thá»nh Sấm món Äá» Äắt tiá»n lắm chứ.â
Má»t câu nà y cá»§a lá»p trưá»ng khiến má»i ngưá»i Äá»u báºt cưá»i.
Trong há»i sá» có rất nhiá»u loại hình giải trÃ, sau khi má»i ngưá»i cÆ¡m no rượu say xong liá»n tản ra, Äà n ông thì tụm lại má»t chá» chÆ¡i bi-a, còn nhóm phụ nữ thì tụ táºp á» chá» là m móng, nói chuyá»n phiếm, và i ngưá»i và o phòng KTV Äá» hát.
Thà nh ra trong phòng Än chẳng còn bao nhiêu ngưá»i.
Hạ Äình không thÃch á»n à o nên ngá»i yên tại vá» trà cá»§a mình trên bà n Än.
Lúc Äầu Thá»nh Sấm bá» các bạn nam kéo Äi, nhưng sau Äó Äã trá» vá» từ khi nà o không biết.
Anh ngá»i xuá»ng bên cạnh Hạ Äình, cÅ©ng là chá» ngá»i lúc Än cÆ¡m cá»§a anh, há»i cô: âCó phải tá»i nay thấy không vui không?â
Hạ Äình Äang ngá»i lưá»t Äiá»n thoại, nghe thấy tiếng nói liá»n ngẩng Äầu lên chạm phải Äôi mắt Äen nhánh thâm thúy cá»§a anh.
Trái tim cô bá»ng khá»±ng lại má»t nhá»p.
Hạ Äình giả vá» bình tÄ©nh lắc Äầu má»t cách máy móc, khẽ nói vá»i anh: âVẫn á»n.â
Thá»nh Sấm lại thân thiết há»i: âMuá»n vá» không?â
Mắt cô sáng lên: âCó ÄÆ°á»£c không?â
âSao lại không ÄÆ°á»£c?â Anh buá»n cưá»i nói: âÄây không phải Äi há»c, không nhất thiết phải tan há»c má»i ÄÆ°á»£c vá».â
Thá»nh Sấm Äứng dáºy trưá»c, nói vá»i Hạ Äình: âCáºu mặc áo trưá»c Äi, chá» nÄm phút nữa rá»i ra.â
Cô cho là anh sẽ Äuá»i má»i ngưá»i Äi Äá» tránh má»i ngưá»i phát hiá»n cô muá»n vá» sá»m thế là ngoan ngoãn gáºt Äầu Äá»ng ý: âÄÆ°á»£c.â
NÄm phút sau, Hạ Äình thuáºn lợi rá»i khá»i há»i sá», tất cả má»i ngưá»i Äá»u rất vui vẻ không ai phát hiá»n cô rá»i Äi.
Giá»ng như lúc Äi há»c cÅ©ng sẽ không có ai chú ý tá»i cô.
Cô trầm lặng, yên tÄ©nh, bá» xem nhẹ từ trưá»c Äến nay.
Hạ Äình vừa ra khá»i, Äang Äá»nh Äón xe vá» nhà thì nghe thấy giá»ng cá»§a Thá»nh Sấm vang lên.
âHạ Äình.â Anh Äứng cạnh chiếc Bentley Äen, mặt mà y dá»u dà ng, hÆ¡i nghiêng Äầu má»m cưá»i vá»i cô nói: âLên xe Äi.â
Hạ Äình vá»n muá»n từ chá»i, kết quả nghe thấy tiếng Quách Nguy Nhiên từ trong Äại sảnh há»i: âÆ ? Thá»nh Sấm Äâu rá»i nhá»?â
Giá»ng Tá» Tùy Trạch vang lên sau Äó: âHình như cÅ©ng không thấy Hạ Äình Äâu, kỳ lạ ghê.â
Lần nà y Hạ Äình không có cách nà o từ chá»i Thá»nh Sấm ÄÆ°á»£c bá»i vì cô vẫn muá»n vá» nhà sá»m hÆ¡n.
Nếu như bá» lá»p trưá»ng phát hiá»n cô muá»n rá»i Äi chắc chắn cô sẽ bá» kéo lại tiếp tục chÆ¡i.
Hạ Äình nhanh chóng bưá»c xuá»ng cầu thang lên xe cá»§a Thá»nh Sấm.
Lúc thắt dây an toà n, cô nói cảm Æ¡n vá»i Thá»nh Sấm: âCảm Æ¡n cáºu.â
Thá»nh Sấm má»m cưá»i, trả lá»i rõ rà ng vá»i cô: âKhông có gì.â
Sau Äó anh báºt nhạc trên xe.
âMai cáºu Äá»nh Äón Tết thế nà o?â Anh tá»±a như chá» tiá»n miá»ng há»i cô nhưng tháºt ra trong lòng anh rất cÄng thẳng.
Hạ Äình khẽ má»m cưá»i nhẹ nhà ng: âÄn Tết má»t mình thôi.â
âMá»t mình?â Thá»nh Sấm hÆ¡i nhÃu mà y, không ngá» cô sẽ Än Tết má»t mình.
âỪm.â Hạ Äình trả lá»i má»t câu ÄÆ¡n giản.
âKhông vá» nhà vá»i bá» mẹ sao?â Thá»nh Sấm há»i má»t câu liên quan Äến chá»§ Äá» nà y.
Hạ Äình không giấu giếm anh, nói thẳng: âBá» tá» mất rá»i, mẹ tá» á» Bắc Kinh.â
NÄm Äầu tiên sau khi Hạ Äình tá»t nghiá»p Äại há»c, Hạ Phá» Kha Äầu tư thất bại, không chá» tiêu hết sạch tiá»n tiết kiá»m mà ngay cả nhà cÅ©ng bá» siết nợ.
Cùng nÄm Äó, Hạ Phá» Kha vì uá»ng quá nhiá»u rượu nên qua Äá»i vì má»t cÆ¡n Äau tim.
âTá» xin lá»i.â Anh vá»i và ng xin lá»i vì vô tình chạm và o vết thương cá»§a cô.
Hạ Äình má»m cưá»i Äáp: âKhông sao Äâu.â
âà Äúng rá»i.â Hạ Äình chá» không muá»n tiếp tục chá»§ Äá» nà y nên tiá»n miá»ng Äá»i sang chá»§ Äá» khác, nói: âTrưá»c Äây cáºu có ÄÄng lên vòng bạn bè clip vá»i hình ảnh chú chó rất Äáng yêu, là giá»ng Yorkshire à ?â
Thá»nh Sấm tá»§m tá»m Äáp: âỪm, là giá»ng Yorkshire mà u trắng sữa, cá»§a chá» gái tá».â
Hạ Äình cưá»i nói: âTá» còn tưá»ng là cáºu nuôi.â
Thá»nh Sấm Äá»t nhiên há»i cô bằng giá»ng Äùa giỡn: âCáºu có muá»n nuôi má»t con dá» thương như váºy không?â
Hạ Äình khéo léo Äáp lại: âLần sau nhất Äá»nh sẽ nuôi.â
Anh không khá»i báºt cưá»i khe khẽ, há»i cô: âCáºu thÃch à ?â
âChó con Äáng yêu như váºy ai mà không thÃch chứ.â Lúc á» cùng Thá»nh Sấm, Hạ Äình vô thức thả lá»ng tâm trạng hÆ¡n, vô tình tiết lá» vá»i Thá»nh Sấm cô cÅ©ng thÃch Yorkshire mà u trắng sữa.
Bá»i vì cô chá»§ Äá»ng nói vá»i anh: âTá» thấy mà u trắng sữa nhìn Äẹp nhất.â
Hạ Äình nói Äến Äây, còn vươn tay ra chạm và o cá»a sá» xe, tiếp tục nói: âYorkshire mà u trắng sữa rất giá»ng tuyết rÆ¡i ngoà i cá»a sá» hiá»n tại, cá»±c kỳ tinh khiết, xinh Äẹp.â
Äêm qua má»t tráºn tuyết rÆ¡i xuá»ng Ngô Thà nh, hôm nay cả thà nh phá» ÄÆ°á»£c bao phá»§ trong tuyết trắng.
Hạ Äình nhìn tuyết trắng Äá»ng lại bên ngoà i cá»a sá», trong Äầu hiá»n lên hình ảnh chú chó Yorkshire mà u trắng sữa.
Thá»nh Sấm vừa muá»n lên tiếng thì Hạ Äình thá» dà i: âChá» là Äắt quá.â
Thá»nh Sấm lại bá» cô chá»c cưá»i lần nữa.
Sao có thá» Äáng yêu như thế.
Trong xe phát Äến bà i hát mà Hạ Äình rất thÃch.
Giá»ng ca sÄ© nữ dá»u dà ng cháºm rãi hát: âSá»± bất lá»±c khá»§ng khiếp bá»ng nhiên khiến em nhá» Äến anhâ¦Lá»i nói dá»i ngây thÆ¡ nhất chÃnh là nói muá»n quên Äi**.â
Hạ Äình hÆ¡i mất ngá» há»i anh: âCáºu cÅ©ng thÃch bà i nà y sao?â
Thá»nh Sấm trá»±c tiếp nói tên bà i hát ra: âBà máºt cÆ¡n mưa.â
âRất thÃch,â Anh nói: âTá» nghe nhiá»u nÄm rá»i.â
Hạ Äình cá»±c kỳ ngạc nhiên nói: âTá» cÅ©ng nghe rất nhiá»u nÄm rá»i.â
âBà i hát nà y không phải hit lá»n nhất cá»§a Ãn Lam nhưng tá» rất thÃch.â
Thá»nh Sấm há»i cô: âSao lại thÃch?â
Hạ Äình mất cảnh giác bá» anh há»i khó.
Cô cÅ©ng không thá» nói cho anh biết, bá»i vì khi nghe bà i hát nà y kiá»u gì cô cÅ©ng sẽ nhá» tá»i anh.
Hạ Äình nhanh trà há»i ngược lại anh: âVáºy sao cáºu lại thÃch?â
Thá»nh Sấm trầm ngâm má»t há»i rá»i trả lá»i Hạ Äình Äầy ẩn ý: âBá»i vì có má»t ngưá»i thÃch, và tá» thÃch hết thảy những gì ngưá»i Äó thÃch.â
Lúc anh vừa dứt lá»i thì bà i hát vừa vặn Äến những câu cuá»i cùng: âBà máºt bá» cÆ¡n mưa giam cầm, anh chôn em và o trong quá khứ, tất cả tá»±a như lá rụng, cuá»n trôi theo cÆ¡n gióâ¦â
Hạ Äình, ngưá»i Äó là cáºu.
Xin cáºu Äừng lãng quên tá» á» trong quá khứ.
Hãy nhìn tá» má»t chút Äi.
Hết chương 14.2.