Sau giờ tan học, Đồng Duyên mang balo, lắc lư đi về phía nhà vệ sinh. Đến cửa, bước chân dừng lại, rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh nữ.
Giờ cậu đã có thể bình tĩnh bước vào khu vực nữ giới.
Vào trong, cậu vén váy lên, nhìn một chút, xác nhận hôm nay Hứa Hân Đóa mặc quần bảo vệ an toàn, rồi cậu đẩy cửa đi ra ngoài.
Con gái thật phiền phức, không mặc quần bảo vệ an toàn thì chẳng thể thoải mái hành động.
Đi xuống cầu thang đầy sắc màu của trường Gia Hoa, Đồng Duyên lấy điện thoại xem giờ, ngay lúc đó có người đến gần. Cậu ngẩng đầu lên, thấy được gương mặt không mấy nổi bật trên ứng dụng học sinh.
Chân Long Đào nhìn Hứa Hân Đóa, không tỏ vẻ gì nhiều, vì trước đó Hứa Hân Đóa đã khiến cậu ta rất xấu hổ.
Cậu ta nhìn Hứa hân Đóa rồi nhỏ giọng nói: “Cô gái không biết tốt xấu như cô, thật là lần đầu tôi gặp.”
Đồng Duyên nhìn Chân Long Đào, đánh giá cậu ta từ trên xuống dưới, rồi đi vòng qua cậu ta, tiếp tục hỏi: “Xe đâu?”
Chân Long Đào ngạc nhiên, đi theo Hứa Hân Đóa và hỏi: “Cô lại muốn chơi trò gì?”
“Về nhà.”
Chân Long Đào đúng là muốn nổi giận, nhưng cũng nhớ đến cuộc cá cược, cậu ta dẫn Hứa Hân Đóa đến cổng trường, chỉ vào xe của mình, cho cô lên.
Hứa Hân Đóa trực tiếp ngồi vào ghế phụ.
Chân Long Đào nhìn một chút, rồi cũng lên ghế sau ngồi.
Không xa, ở bên cạnh xe, Mục Khuynh Dao nhìn thấy cảnh này, từ lúc Hứa Hân Đóa và Chân Long đào cùng đi ra khỏi trường, cô ta luôn quan sát họ.
Cô ta cười nói với Thẩm Trúc Hàng: “Con gái nuôi quả nhiên đã mắc bẫy.”
“Trước đây chẳng qua chỉ giả vờ thôi, để Long Đào nghĩ cô ta khó theo đuổi, cuối cùng chẳng phải cũng đã vào tròng rồi sao?”
Mục Khuynh Dao với vẻ mặt đầy cảm thông, nhỏ giọng hỏi: “Em cảm thấy Chân Long đào nhất định sẽ chơi đùa cô ta một phen, em có nên nhắc nhở cậu ta không? Đừng quá đáng quá.”
“Em thật là lòng tốt quá, mới bị chịu bao nhiêu ủy khuất. Thật ra không cần đâu, dù sao cũng là đứa con gái nuôi kia tự nguyện, chúng ta về nhà thôi.”
“Được.” Mục Khuynh Dao ngồi vào xe, không còn vẻ mặt lo lắng nữa, còn lấy điện thoại quay lại cảnh Hứa Tinh Đóa lên xe của Chân Long Đào.
Đồng Duyên nhìn thấy xe đã dừng lại trước công viên nhỏ, đột nhiên lên tiếng: “Dừng xe lại.”
Tài xế từ từ cho xe dừng bên lề đường, Chân Long Đào hỏi: “Cậu làm gì vậy?”
“Tôi muốn đi dạo một chút, cậu về trước đi.” Đồng Duyên nói xong liền xuống xe, thong thả bước vào công viên.
Cậu không quay đầu lại, nhưng lại nghe thấy tiếng đóng cửa xe, quả nhiên, Chân Long Đào đã đi theo.
Cậu biết ngay mà.
Chân Long Đào đi song song với Đồng Duyên trên con đường trong công viên, nhìn xung quanh, cậu ta không hiểu hỏi: “Cậu đến đây làm gì?”
“Tản bộ, hít thở không khí. Lúc ở quê tôi, tôi đã quen với việc mỗi ngày đi dạo, nơi này khá thích hợp.”
Chân Long Đào thực sự không mấy hứng thú với cảnh vật này, chỉ nhìn về phía Hứa Hân Đóa.
Đêm đã xuống, đèn đường vẫn chưa bật, dưới ánh sáng mờ ảo, cô yên tĩnh nhìn về phía trước, vẻ mặt gần như hoàn hảo.
Chân Long Đào nhìn một chút, sau đó điều chỉnh tâm trạng của mình, nói: “Tôi biết việc tôi đột ngột theo đuổi cậu thật là vội vàng, tôi chỉ là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, trong lòng hơi sốt ruột. Nếu cậu đồng ý ở bên tôi, tôi nhất định sẽ đối xử tốt với cậu, luôn bảo vệ cậu.”
Đồng Duyên nghe mà cảm thấy những lời này chẳng có chút giá trị gì, thậm chí còn không bằng những lời mơ mộng của Ngụy Lam.
Chân Long Đào nghĩ mình nói rất hay. Trong mắt cậu ta, Hứa Hân Đóa vừa mới đến nhà Mục, ít nhất điều cô thiếu nhất chính là một người có thể mang lại cho cô cảm giác an toàn.
Nếu cậu ta tình nguyện trở thành điểm tựa của Hứa hân Đóa, chắc chắn có thể dễ dàng tiến vào lòng cô, và sẽ dễ dàng theo đuổi cô.
Cô ấy cần gì, cậu ta sẽ hứa với cô ấy cái đó, muốn không động lòng cũng khó.
“Tôi biết cậu mới đến Mục gia, rất không quen, tôi cũng khá quen thuộc với Mục gia, và quan hệ của tôi với Mục Khuynh Dao, Mục Khuynh Diệc cũng rất tốt, chúng tôi đã lớn lên cùng nhau. Sau này nếu cậu gặp phải chuyện gì trong nhà, tôi cũng có thể giúp đỡ, còn sẽ để họ chăm sóc cậu. Sau này, có chuyện gì cứ tìm tôi, tôi sẽ giúp cậu giải quyết.”
Vậy thì có đủ chân thành chưa?
Có đủ để khiến cái tên “dân quê” này động lòng chưa?
Đồng Duyên quay đầu nhìn Chân Long Đào, hỏi: “Cậu thích tôi điểm nào?”
Đây có phải là dấu hiệu của sự dao động không?
“Cậu… rất đẹp.” Chân Long Đào nói câu này thật lòng.
Rất đẹp, đẹp đến mức tim hắn lúc này có chút đập nhanh hơn.
“Chỉ có vậy sao?” Đồng Duyên lại hỏi.
Chân Long Đào im lặng một lúc lâu, không trả lời được.
Đồng Duyên thật sự không hiểu bây giờ mọi người làm sao nữa.
Anh bạn tốt của cậu, Ngụy Lam, là một người mê sắc đẹp, bạn gái của cậu ta cũng đa số không bình thường. Mặc dù biết Ngụy Lam là một tên con trai tồi, nhưng những cô gái vẫn chọn ở bên cậu ta, cũng chỉ vì cậu ta đẹp trai.
Không lẽ bây giờ xã hội chỉ còn biết nhìn mặt?
Không, còn phải nhìn cả thân phận nữa.
Gia đình của cậu, cha mẹ cậu không có tình yêu, mẹ cậu thích cha cậu vì tiền và thân phận nhà giàu, cha cậu thích mẹ cậu vì cô đẹp và là nữ diễn viên nổi tiếng, hai người vì thế mà đến với nhau.
Hiện tại, họ chưa ly hôn, nhưng giống như người xa lạ.
Chỉ dựa vào một khuôn mặt, liệu có thể nảy sinh tình cảm không?
Không, chỉ là h@m muốn thôi, chỉ là h@m muốn sắc đẹp mà thôi.
Đồng Duyên cúi đầu, im lặng đi một lúc lâu, đi tới bờ hồ, nhìn mặt hồ mà ngẩn người.
Chân Long Đào nhìn cậu, muốn đưa tay chạm vào cậu, nhưng lại sợ bị cậu xử lý một lần nữa, nên bàn tay đành dừng lại.
Đồng Duyên đứng trên bệ đá, khẽ vẫy tay gọi Chân Long Đào lại. Chân Long Đào lập tức đi tới.
Đồng Duyên gần như không chút do dự, trực tiếp đá Chân Long Đào vào trong hồ. Đồng Duyên không hề sợ hãi, học sinh của trường Gia Hoa đều biết bơi, dù sao đó cũng là một phần trong môn thể thao.
Cậu ngồi bên bờ, nhìn Chân Long Đào vật lộn trong nước, cuối cùng khi ổn định lại, cậu ta đưa tay lau mặt, kinh ngạc nhìn về phía Đồng Duyên trên bờ, lớn tiếng mắng: “Cô tìm chết à!”
“Trong nước lạnh không?” Đồng Duyên lạnh lùng hỏi.
“Cô thử xem?” Chân Long Đào giận dữ đáp lại.
“Thức tỉnh rồi chứ? Làm người đi, đừng để tôi tức giận, lần sau không chỉ là việc bị ném vào nước để tỉnh táo đâu.”
Đồng Duyên nói xong đứng dậy, lùi lại vài bước, có vẻ như không muốn để nước văng lên người.
Chân Long Đào cố gắng bơi về phía bờ, đúng là có vẻ như muốn lên để tranh cãi với Đồng Duyên.
Đồng Duyên xoay cổ tay một chút, cũng không lo sợ.
Gia đình Đồng Duyên thường xuyên cho cậu tham gia các lớp võ, và Hứa Hân Đóa cũng thường xuyên tham gia. Khi trở về cơ thể của chính mình, cậu cũng cố gắng luyện tập theo trí nhớ của những gì đã học.
Rất nhiều lần, khi trở về cơ thể của Hứa Hân Đóa, Đồng Duyên lại phát hiện cơ thể cô ấy có những vết bầm tím, hoặc toàn thân đau nhức, cậu biết cô ấy cũng luyện võ.
Hiện tại, cơ thể của Hứa Hân Đóa có sự dẻo dai, sức mạnh và độ nhanh nhẹn vượt trội hơn người bình thường.
Vì thế, cậu không sợ Chân Long Đào lên bờ rồi động tay động chân.
Lúc này, tiếng xe máy vang lên, Đồng Duyên nhìn qua, thấy Ngụy Lam và nhóm bạn đi qua, dừng xe bên cạnh cậu, đưa cho cậu một chiếc mũ bảo hiểm xe máy.
Là Đồng Duyên gọi Ngụy Lam tới.
Ngụy Lam có vẻ muốn chở Đồng Duyên đi, nhưng Đồng Duyên bảo cậu ta xuống xe, bảo cậu đi cùng Tô Uy. Sau đó, cậu một mình leo lên xe máy, đội mũ bảo hiểm và phóng đi với chiếc xe của Ngụy Lam.
Ngụy Lam nhìn theo bóng dáng của Đồng Duyên, không khỏi cảm thán: “Wow, Đóa Đóa quả là bá đạo.”
Tô Uy bảo Ngụy Lam lên xe mình, rồi hỏi: “Xe cứ thế để cô ấy đi à?”
“Đưa cô ấy đi cũng được.”
“Vậy mà mặc váy đi xe máy, thật ngầu…”
“Không thấy váy đã được ép chặt rồi à?”
“Nhìn kỹ thật đấy.”
“……”
Tối hôm đó, một bài viết xuất hiện trên diễn đàn của trường Gia Hoa.
Chủ đề: Hoa khôi mới của trường, hình như đã bị một người theo đuổi được rồi.
Nội dung bài viết là một đoạn video ngắn, trong video, Hứa Hân Đóa lên xe của Chân Long Đào, và Chân Long Đào cũng lên theo.
Lầu 1: Nhìn dáng vẻ, có vẻ cô ấy dễ bị theo đuổi đấy.
Lầu 2: Mới có mấy ngày, đã có bạn trai rồi à?
Lầu 3: Chân Long Đào của lớp 11-2, là tên xấu tính.
Lầu 4: Mắt nhìn chẳng cao.
…
Lầu 45: Thật không biết xấu hổ, còn tưởng là một người lạnh lùng, ai ngờ lại dễ bị theo đuổi như vậy, mấy ngày đã cùng một thằng con trai về nhà? Trước đó giả vờ làm ra vẻ gì vậy?
Lầu 46: Tôi đưa cô ấy năm nghìn, liệu cô ấy có về nhà cùng tôi không?
Lầu 47: Lầu trên rõ ràng là đắt, cô ấy không đáng.
Lầu 48: Hahaha, tôi cược tám trăm, đủ sống ở làng của họ cả tháng.
Bài viết này nhanh chóng trở thành chủ đề hot.
Hứa Hân Đóa đẹp, rất nhiều người đang chú ý. Vậy mà mới chuyển đến chưa lâu, đã về nhà với một chàng trai, có vẻ là đang hẹn hò? Thực sự là quá dễ dãi rồi.
Thường ngày, cô ấy tỏ vẻ lạnh lùng, nhưng ở trong đời sống riêng tư lại nhiệt tình đến vậy!
Cô ấy vốn đã là nhân vật hot gần đây, cộng thêm nội dung này lại càng làm tăng sự chú ý, và nhanh chóng trở nên nổi tiếng.
Mục Khuynh Dao chỉ đơn giản đăng một bài viết ẩn danh, ăn xong bữa tối, khi mở diễn đàn lại thấy bài viết đã lên đến vài trăm lầu, toàn là những lời chỉ trích Hứa Hân Đóa.
Cô ta nhìn mà không khỏi vui sướng trong lòng.
Trong nhóm chat WeChat của lớp, các bạn học cũng đang bàn tán về chuyện này. Cô ta mở nhóm ra, thấy cuộc trò chuyện rất sôi nổi, phần lớn đều là mắng Hứa Hân Đóa, còn có người khen Chân Long Đào gặp may mắn, là người đầu tiên được hưởng lợi từ cô bạn gái xinh đẹp.
Một người phản bác ngay lập tức: “Cậu làm sao biết Chân Long Đào là người đầu tiên? Biết đâu trước đó cô ấy đã có bao nhiêu người ở làng rồi.”
Một người khác nói: “Cái loại phụ nữ này, nói không chừng còn có quan hệ với ông thợ cắt tóc ở đầu làng.”
Mục Khuynh Dao lập tức nhắn trong nhóm: “Các cậu đừng nói vậy, tôi nghĩ em ấy không phải kiểu người như thế.”
Cả nhóm đột nhiên im lặng.
Cô ta đang định lấy điện thoại cho cha mẹ xem thì bỗng thấy có người trong nhóm nói: “Sự việc đã xoay chuyển rồi!”
Mục Khuynh Dao lập tức mở diễn đàn, và thấy có một bài viết mới xuất hiện: “Nam chính trong tin đồn bị đá xuống nước, nhìn cảnh tượng tức giận đến mức thật sự rất đẹp trai.”
Video có hai phần, một là đoạn video từ camera giám sát, một là video do người qua đường ghi lại.
Trong đoạn video giám sát không có âm thanh, chỉ có cảnh Hứa Hân Đóa đứng bên bờ hồ ra hiệu gọi Chân Long Đào lại, rồi sau đó một cú đá đầy khí phách khiến Chân Long Đào ngã xuống nước.
Ngay cả khi cô ấy sau đó khiêu khích Chân Long Đào, đứng dậy lùi lại một bước, cũng có vẻ rất khí phách.
Đoạn video thứ hai là khi Tô Uy và những người khác đến bờ hồ, và Ngụy Lam dùng điện thoại ghi lại. Sau khi Chân Long Đào ngã xuống nước, cậu ta mắng chửi Hứa Hân Đóa: “Hứa hân Đóa, tôi đã cho cô mặt mũi rồi! Cô có phải cố tình lừa tôi đến đây không? Tôi sẽ không tha cho cô đâu, cô tưởng mình là cái quái gì? Tôi xem trọng cô mới để ý đến cô đấy!”
Kết quả là Hứa Hân Đóa không để ý đến cậu ta, nhanh nhẹn lên xe máy của Ngụy Lam, đội mũ bảo hiểm rồi lái xe rời đi.
Hứa Hân Đóa cao, chân dài, đặc biệt là khi ngồi trên xe máy, đôi chân dài thật sự rất bắt mắt.
Còn có cảnh cô ấy khi vào cua, thực sự như một tay lái xe máy siêu đẳng, vừa đẹp vừa ngầu.
Ngay sau đó, lầu 1 có người chủ động bỏ ẩn danh và công khai tên tuổi.
Lầu 1 (Ngụy Lam): Tôi là Ngụy Lam, học sinh lớp 11 Quốc tế 4, bạn cùng lớp với Hứa Hân Đóa. Sau giờ học, bạn Hứa đến nhờ tôi giúp đỡ, nói rằng cô ấy không vừa mắt với Chân Long Đào, người đã cá cược với Mục Khuynh Dao và vị hôn phu của cô ta để theo đuổi cô ấy, muốn dạy cho cậu ta một bài học. Không ngờ hành động trả thù của chúng tôi lại gây ra hiểu lầm, tôi xin chính thức thông báo rằng Hứa Hân Đóa không có quan hệ yêu đương với Chân Long Đào.
Lầu 2: Ôi trời, công khai tuyên chiến rồi à?
Lầu 3: Cá cược theo đuổi con gái? Còn cá cược với Mục Khuynh Dao? Tôi ngửi thấy mùi scandal rồi đây.
Lầu 4; mục Khuynh Dao có vấn đề à?
Lầu 5: Haha, đúng là chồng chưa cưới của cô ấy, có phải là đang giữ thể diện cho bạn cùng lớp không?
Lầu 6: Trước đây tôi đã cảm thấy mấy người trong cái lớp đó miệng rất độc, cả đám bôi nhọ danh dự của một cô gái nhỏ, mà còn nói cười vui vẻ, như thể Hứa hân Đóa đã làm chuyện gì tồi tệ lắm. Tôi không hiểu, dù cô ấy có yêu đương thì cũng không đáng bị nói như vậy, huống chi là cô ấy đâu có yêu đương gì.
Lầu 7: Hủy bỏ chế độ ẩn danh đi, chẳng khác nào phát tán mùi ô uế.
…
29: Có lý do để nghi ngờ, Mục Khuynh Dao không chấp nhận Hứa Hân Đóa làm em gái nuôi của mình. Cô ta không chỉ muốn đuổi hưa Hân Đóa đi mà còn muốn hủy hoại cô ấy, thực sự độc ác. Bây giờ tôi lại nghi ngờ về thân thế của ba người này, nói thật là cô ta và gia đình Mục chẳng giống nhau chút nào! Đính kèm ảnh của ba người trong sổ lớp, mọi người tự phân biệt nhé! Dù sao không phải ai cũng bị mù mắt!