[Nam chủ] Thợ Săn Huyễn Tượng Tại Dị Giới

Chương 224: Chương 224



Vận mệnh của đời người thật khó mà đoán trước.

Nhìn từ một góc độ nào đó, câu thành ngữ tái ông thất mã chính là cách diễn tả hoàn hảo nhất cho tình huống này. 

(ông kia mất một con ngựa, thời gian sau con ngựa dắt theo ngựa cái về)

 

Phổi Rồng… Một lá phổi sao?

Thứ mà tôi từng khao khát ngay cả trong giấc mơ, cuối cùng cũng nằm gọn trong tay tôi.

Không, dù biết rõ mình đã săn rồng chỉ vì nhắm tới thứ này, nhưng thực sự… thực sự thứ này lại rơi vào tay tôi một cách dễ dàng thế này sao?

“Khụ….”

Khóe miệng tôi bất giác giật giật nhếch lên.

Lần này, tôi thậm chí không thể kiểm soát được cơ mặt của mình.

Nếu có thể, tôi muốn hét lên và lăn lộn trên sàn ngay bây giờ, nhưng căn phòng trọ cũ này cách âm không tốt chút nào. Thực tế là tôi đã phải cố gắng kiềm chế lắm rồi.

“Khụ khụ khụ…”

Aaa──

Thật sự là một quãng thời gian chờ đợi quá dài.

 

[2.0.00 – Danh sách thay đổi]
● Xóa bỏ hạn chế của hệ hô hấp.

 

Không cần nói dài dòng, tôi sẽ đi thẳng vào kết quả.

Nhờ sức mạnh của ma đạo cụ [Phổi Rồng], tôi đã khôi phục hoàn toàn chức năng trao đổi ma lực của lá phổi bị hỏng.

Giờ đây, tôi có thể sử dụng ma thuật nhiều lần hơn—không, thực ra, số lần sử dụng phép thuật của tôi đã đạt đến mức mà những pháp sư Cấp F trên Trái Đất không thể nào so sánh nổi.

Chỉ đến tận bây giờ, tôi mới thực sự có thể được gọi là một “pháp sư”.

‘Đúng là không nên mua Blueshell.’

Hơn nữa, với tình trạng cơ thể hiện tại, tôi thậm chí có thể thực hiện thuật hoán đổi cơ thể mà không cần đến chất kích thích bổ trợ.

 

Nghĩa là, giờ tôi chỉ cần tìm một thân xác phù hợp và từng bước leo lên một cấp độ cao hơn.

“Cuối cùng cũng đến rồi!”

Dù trước đó, Brooklyn và Choi Jin đã sử dụng [Trái Tim Rồng], nên tôi đã có thể đoán trước điều này, nhưng tôi không ngờ rằng nội tạng của rồng lại không thay thế hoàn toàn cơ quan cũ của con người.

Nói một cách đơn giản, thay vì thay thế toàn bộ, các tế bào mạnh mẽ này giống như những khối u mọc chen vào giữa các cơ quan cũ, bám vào chúng và phát triển.

‘Tôi cũng hơi mong đợi có thể sử dụng Hơi Thở Rồng, nhưng có vẻ như do tổn thương phổi ban đầu của tôi quá nặng, nên không thể tận dụng được khả năng đó.’

Tuy nhiên, có vẻ như nếu muốn, tôi vẫn có thể loại bỏ những mô sinh học này bất cứ lúc nào.

Đây là một tin vui—bởi vì điều đó có nghĩa là ngay cả khi tôi hoán đổi thân xác, [Phổi Rồng] vẫn có thể được tái sử dụng.

Bây giờ, phạm vi phép thuật mà tôi có thể sử dụng đã được mở rộng đáng kể. Tôi nên thử cái gì trước đây?

‘Việc tìm kiếm một thi thể vẫn chưa thể làm ngay được…’

Sau một lúc suy nghĩ, tôi quyết định ưu tiên chế tạo một hình nộm gỉa để đánh lừa Kang Chang-ho.

Thuật hoán đổi cơ thể, đúng như danh xưng của nó, là một loại ma thuật cao cấp, đòi hỏi một khu vực rộng lớn để vẽ ma pháp trận cỡ trung.

Và ngay cả khi bỏ qua điều kiện đó, tôi cũng không chắc liệu có thể lén lút đưa thân xác mới về phòng trọ của Kim Gi-ryeo mà không bị ai phát hiện hay không.

Địa điểm thực hiện thuật, cách giấu thi thể, cách đánh lừa hành trình di chuyển, cùng với những bằng chứng ngoại phạm khác.

‘Không ngờ có ngày mình lại tính toán mấy chuyện thế này.’

 

Ah haha! Ah haha

Mặc dù trong đầu chỉ toàn là những kế hoạch nhuốm mùi máu, nhưng cơ thể tôi lại vô thức thể hiện một biểu cảm đầy phấn khích và rạng rỡ.

****

 

Một buổi sáng trong lành.

Chỉ vừa mới thức dậy thôi mà thế giới dường như sáng sủa hơn hẳn, không khí cũng mát mẻ và trong lành hơn.

Và điều này không chỉ là cảm giác nhất thời.

Lá phổi của Kim Gi-ryeo vốn đã bị tổn thương nghiêm trọng ngay từ khi tôi chuyển sinh vào cơ thể này.

Do đó, mỗi lần hít thở, lồng ngực lại xuất hiện cơn đau âm ỉ đầy khó chịu.

Mặc dù nó không nghiêm trọng đến mức cần phải đề cập đến, nhưng thực tế là khi tình trạng tệ hơn, tôi thậm chí còn bị ho ra máu.

“Haa—am.” (hít thở)

Nhưng giờ đây, tất cả những bất tiện nhỏ nhặt ấy đều chỉ còn là chuyện quá khứ!

Phổi Rồng—chính xác hơn là mô cơ thể đã được cường hóa bằng một loại ma pháp huyền bí nào đó—đã hoàn toàn loại bỏ những vấn đề trước đây.

Dung tích phổi đã được cải thiện đáng kể, kéo theo đó là sự gia tăng vượt bậc về sức bền và hiệu suất vận động.

Mọi thứ đều tốt. Mọi thứ đều hoàn hảo.

Giờ đây, khi đã lấy lại được thể trạng mong muốn, có lẽ tôi nên bắt đầu với điều mình muốn làm nhất…

Sạt!

Một lần thi triển phép thuật đầy ý nghĩa.

Tôi xòe bàn tay ra và sử dụng một phép thuật mà tôi đã quen thuộc từ lâu.

Đây là những phương trình phép thuật tinh vi không thể nào so sánh với thứ ma thuật thô sơ mà loài người trên Trái Đất sử dụng.

Ở Alphauri, các đại pháp sư không chỉ sáng tạo ra những phép thuật mới mà còn tinh chỉnh các công thức cũ, loại bỏ mọi chi tiết thừa thãi để đạt đến mức độ hoàn hảo tối ưu.

Phép thuật tôi đang sử dụng lúc này chính là phiên bản cải tiến của băng thuật mà tôi đã tự tay tinh chỉnh.

Một phép thuật có thể đóng băng vật chất trong nháy mắt, nhưng tiêu hao ma lực chỉ bằng một nửa so với phiên bản gốc.

Một thuật thức không có bất kỳ sự lãng phí nào.

Thậm chí, những pháp sư đồng hương của tôi còn từng ca ngợi nó là một dạng nghệ thuật.

Vậy thì, để hoàn thành được loại hình nghệ thuật này, tôi đã phải đổ bao nhiêu tâm huyết rồi?

“Được rồi.”

Krééékkk.

Ngay lập tức, một luồng hơi lạnh tụ lại trên lòng bàn tay tôi.

Và thứ tôi tạo ra là một khối băng tròn đường kính khoảng 10cm.

Một phép thuật có thể tạo ra một lượng nước và sương giá nhất định từ hư không.

Và cái giá phải trả chỉ là một lượng ma lực tương đương với phần móng tay.

“Được rồi! Thành công rồi!”

Giờ thì tôi có thể sử dụng các phép thuật cấp thấp mà không cần lo nghĩ gì nữa!

Sau khi xác nhận việc thi triển phép thuật diễn ra suôn sẻ, tôi lập tức chuyển sang hành động tiếp theo.

Chộp!

Tôi nhặt lấy một chai nước suối đang lăn lóc trong góc phòng và kích hoạt cùng một phép thuật.

Krééékkk…

Chỉ cần điều chỉnh mức độ phép thuật bằng cảm giác, dòng nước ấm trong chai ngay lập tức trở nên mát lạnh, chẳng khác gì nước để trong tủ lạnh suốt sáu tiếng đồng hồ.

 

Một kỹ thuật thật tiện lợi.

Những phép thuật có khả năng thay đổi nhiệt độ như thế này có tác động rất lớn đến chất lượng cuộc sống.

Chẳng hạn, vào mùa hè oi bức, tôi có thể làm mát cơ thể chỉ với một hơi thở, còn vào mùa đông lạnh giá, tôi cũng không cần phải lo lắng về những cơn gió lùa rét buốt len qua những khe cửa của những ngôi nhà cũ kỹ.

Phép thuật tôi sử dụng vốn là thành tựu của một nền văn minh đã được mài giũa đến mức tối tân nhất, nên tốc độ cải thiện điều kiện sống của nó hoàn toàn vượt trội so với bất kỳ thiết bị công nghệ nào trên hành tinh này.

Chưa kể, ở Trái Đất, việc này còn mang lại lợi ích bổ sung.

Bởi vì năng lượng ma thuật ở đây là miễn phí!

Dù tôi có tiêu hao bao nhiêu mana đi chăng nữa, cũng không có bất kỳ khoản chi phí nào phát sinh cả! Kuhaha!

‘Trốn thuế hợp pháp sao… chỉ nghĩ thôi đã thấy hào hứng rồi.’

Tôi cười thầm và xoa hai tay vào nhau một cách đầy phấn khích.

Như tôi đã từng phát hiện ra, giữa Trái Đất và Alphauri có rất nhiều khác biệt về môi trường, nên việc tái tạo y nguyên những phép thuật cũ của tôi sẽ có xác suất thất bại khá cao.

Tuy nhiên, ngay từ khi còn đang mắc kẹt trong tình trạng thể chất tệ hại, tôi đã liên tục tính toán lại thuật thức của mình, với mong muốn rằng một ngày nào đó, khi cơ thể hồi phục, tôi sẽ sử dụng lại những phép thuật này.

Nhờ vậy, bây giờ tôi có thể kích hoạt ngay lập tức bất kỳ phép thuật cấp thấp nào đã được tối ưu hóa trước đó.

Ví dụ như 「Clean」 chẳng hạn.

Không biết đám người Trái Đất này có hiểu được thứ này không nhỉ?

Aaa— 「Clean」 là một loại phép thuật tổng hợp, được kết hợp từ nhiều hệ thuộc tính khác nhau, có khả năng loại bỏ tạp chất khỏi cơ thể.

Nói cách khác, nó chính là một phép thuật tắm sạch.

Thành thật mà nói, tôi đã phải chịu đựng đủ kiểu phương pháp vệ sinh thô sơ của Trái Đất rồi… Cực kỳ phiền phức!

‘Nhưng dù sao thì, bây giờ cũng không còn phải lo lắng về chuyện đó nữa.’

Tôi hít một hơi thật sâu, để lấp đầy lá phổi mới bằng không khí trong lành.

Giữa lúc đang mải suy nghĩ vẩn vơ, tôi liếc nhìn đồng hồ và nhận ra đã một giờ chiều.

Tức là, có lẽ đã đến lúc tôi cần phải bổ sung dinh dưỡng rồi.

Cạch.

Cánh cửa tủ bếp tự động bật mở. Một chiếc nồi nhỏ bị một lực vô hình kéo ra khỏi đó và lơ lửng trên không.

Không lâu sau, lòng nồi dần dần được lấp đầy bởi nước sạch.

Bụp bụp bụp…

Dù không hề chạm vào bất kỳ nguồn nhiệt nào, bề mặt chất lỏng vẫn bắt đầu sôi lăn tăn.

Nhờ kết hợp ba phép thuật cấp thấp—dịch chuyển đồ vật, điều khiển nước và nhiệt thuật—tôi có thể dễ dàng kiểm chứng việc mình đã thực sự phục hồi năng lực thi triển phép thuật.

Nếu là trước đây, chỉ riêng việc nâng cái nồi lên cũng đã đủ rút cạn ma lực của tôi, khiến tôi kiệt sức.

Nhưng bây giờ, sau khi sửa chữa lá phổi, tôi thậm chí có thể nấu một bữa ăn mà không cần đến bếp gas.

Cơ thể này bây giờ đúng là hoàn toàn khác trước rồi.

Vì vậy, tôi vui vẻ bưng tô mì vừa nấu xong ra bàn ăn.

“…”

Nhưng ngay khoảnh khắc tôi vừa ngồi xuống bàn, một cảm giác kỳ lạ bất chợt tràn ngập trong tâm trí.

 

 

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.