Những ai từng nghe Lâu Tình VÅ© hát ká»ch Äá»u nói hắn rất kiêu ngạo.
Hắn từng khiến vá» thương nhân già u có nhất Giang Nam phải cầu kiến trong vô vá»ng, cÅ©ng từng thẳng thừng từ chá»i má»t khoản tiá»n lá»n do An Vương ban tặng.
Là má»t Äà o hát ná»i tiếng nhất kinh thà nh, ngay cả Thánh thượng cÅ©ng từng vi hà nh Äến nghe hắn hát má»t khúc, rá»i lưu lại lá»i khen ngợi rằng: “Khúc hát nà y chá» nên có á» chá»n thiên cung.”
Hắn ÄÃch thá»±c có Äá»§ tư cách Äá» kiêu ngạo.
Có ngưá»i Äánh giá Lâu Tình VÅ© như Äóa mai kiêu ngạo tuyết giữa trá»i Äông.
Thoạt nhìn thì trong suá»t lấp lánh, nhưng khi chạm và o lại lạnh buá»t Äến thấu xương.
Rõ rà ng sá» hữu Äôi mắt Äà o hoa chứa Äầy tình cảm, thế nhưng dưá»ng như khoảng cách vá»i ngưá»i Äá»i lại xa vá»i vợi, khiến ngưá»i ta không thá» nà o chạm Äến ÄÆ°á»£c tấm chân tình cá»§a hắn.
Kinh thà nh có không Ãt vương tôn quý tá»c hứng thú vá»i Lâu Tình VÅ©, tháºm chà có ngưá»i còn láºp hẳn sòng cược, Äặt cược xem ai có thá» là m tan chảy bÄng tuyết trên Äá»nh núi cao nà y trong lòng bà n tay.
Sòng cược Äã kéo dà i suá»t mấy nÄm, vá» sau ngoà i và i kẻ phóng túng mang chấp niá»m theo Äuá»i hắn, Äến ngưá»i Äặt cược cÅ©ng chẳng còn ai.
Công tá» A: “Không phải Lâu Tình VÅ© chê ta, là hắn chê tất cả má»i ngưá»i.”
Công tá» B: “Hắn có phải còn giữ má»t bóng hình Äã mất từ lâu không nhá»? Nếu không, sao lại không chấp nháºn ta?”
Công tá» C: “Lâu Tình VÅ© là tiên nhân hạ phà m, chá» Äến nhân gian Äá» hát ká»ch, nếu không Äã sá»m bá» má» lá»±c cá»§a bá»n thiếu gia chinh phục rá»i.”
â¦
Những lá»i Äá»n Äoán từ bên ngoà i, Lâu Tình VÅ© chưa bao giá» Äá» tâm.
Không phải thần tiên rÆ¡i và o cảnh khá»n cùng như ngưá»i ta thêu dá»t, hắn cÅ©ng không có cá» nhân nà o khó lòng quên ÄÆ°á»£c. Hắn chá» là má»t Äứa trẻ má» côi ÄÆ°á»£c ông chá»§ Äoà n ká»ch nhặt vá» nuôi dưỡng mà thôi.
Äoà n ká»ch cá»§a ông chá»§ xưa nay vá»n chẳng khấm khá, nhưng ká» từ khi nhặt ÄÆ°á»£c Lâu Tình VÅ©, ông vừa gánh vác Äoà n ká»ch, vừa tranh thá»§ là m thêm và i công viá»c lặt vặt Äá» phụ giúp gia Äình. Lâu Tình VÅ© từ nhá» Äã theo ông lên núi nhặt cá»§i, ngà y ngà y nghe ông hát ká»ch, dần dần thuá»c lòng hầu hết các bà i.
Má»t ngà y ná», khi ông chá»§ ngáºm ngùi than thá» vá» chuyá»n Äoà n ká»ch không ngưá»i kế nghiá»p, Lâu Tình VÅ© liá»n nói: âLão già , ông nghe thá» ta hát thế nà o?â
Hắn vừa cất giá»ng, ông chá»§ liá»n nhảy cẫng lên vì vui mừng, cưá»i tươi Äến lá» cả hà m rÄng khuyết ná»a chiếc: âÄoà n ká»ch nhà ta ÄÆ°á»£c cứu rá»i!â
Từ Äó, Lâu Tình VÅ© chÃnh thức bái sư, theo ông há»c hát.
Tà i nÄng cá»§a hắn thá»±c sá»± Äáng kinh ngạc. NÄm mưá»i ba tuá»i, lần Äầu tiên hắn lên sân khấu Äã láºp tức thà nh danh, ÄÆ°a Äoà n ká»ch từ chá» chá» Äá»§ sá»ng qua ngà y vươn lên hà ng Äầu á» kinh thà nh.
Má»i ngà y, dòng ngưá»i Äến nghe hát cứ ná»i dà i không dứt, cái tên Lâu Tình VÅ© nhanh chóng vang danh khắp kinh thà nh.
Ãng chá»§ Äoà n ká»ch là kẻ mê tiá»n, Äêm nà o cÅ©ng Äếm tiá»n Äến ná»i tay run rẩy, miá»ng cưá»i không ngá»t. Lâu Tình VÅ© cÅ©ng chẳng kém phần vui vẻ, dùng sá» tiá»n thưá»ng mua Äiá»m tâm á» thôn Äạo Hương, mang Äến tìm ngưá»i bạn thuá» nhá» cá»§a mình.
Loại Äiá»m tâm nà y chÃnh là thứ mà khi còn nhá» bá»n há» Äã từng rất thèm khát, hương vá» hoà n toà n khác xa vá»i cái bánh bá»t ngô bình thưá»ng.
Thế nhưng, ngưá»i bạn lại chẳng thèm Äoái hoà i, hung hÄng ném thẳng Äiá»m tâm ra cá»a: âTa chẳng thèm chÆ¡i cùng vá»i loại nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ như ngươi!â
Trong mắt thiếu niên ấy lá» rõ sá»± Äá» kỵ và lẩn tránh. Lâu Tình VÅ© ngẩn ngưá»i giây lát, sau Äó cưá»i má»m, cúi xuá»ng nhặt lại Äiá»m tâm trên Äất, phá»§i nhẹ bụi trên tá» giấy dầu: âThôi váºy.â
Cần chi phải ná»i nóng vá»i Äá» Än?
Hắn bình thản trá» vá» Äoà n ká»ch, Äem Äiá»m tâm ÄÆ°a cho bà lão quét dá»n sân khấu, rá»i từ tá»n ngá»i xuá»ng sá»a soạn lại y phục biá»u diá» n.
Ngà y hôm Äó cÅ©ng chẳng khác gì má»i ngà y, chá» có Äiá»u từ Äó vá» sau, Lâu Tình VÅ© không còn kết giao bạn bè vá»i ai nữa.
Ãng chá»§ Äoà n ká»ch Äá»i tên Äoà n thà nh Quy Khứ Lâu, má»i những vÄn nhân ná»i tiếng báºc nhất kinh thà nh Äến viết chữ cho bảng hiá»u. Những nét chữ mạ và ng trên bảng hiá»u trá» nên cá»±c kỳ oai phong, khiến ông chá»§ Äứng dưá»i tấm bảng mà cảm thấy mình như cao lá»n Äến tám thưá»c, uy phong lẫm liá»t.
Ngưá»i Äá»i ai cÅ©ng nói ông chá»§ may mắn, nhặt ÄÆ°á»£c má»t kho báu, nhưng chá» có Lâu Tình VÅ© hiá»u rõ ông Äã vất vả như thế nà o khi nuôi nấng má»t Äứa trẻ yếu á»t bá»nh táºt như hắn khôn lá»n, cÅ©ng như cách ông Äã xá» lý biết bao nhiêu chuyá»n phiá»n toái, dá»n dẹp Äá»ng nợ tình ái giữa hắn vá»i Äám nam thanh nữ tú.