Chương Trình Hẹn Hò Đổ Vỡ Nhưng Lại Khiến Trai Thẳng Đổ Gục

Chương 4: Lên đảo



Chương trình bắt đầu ghi hình vào lúc mười giờ.

 

Hứa Mộng Du là người cuối cùng xuống lầu. Khi cậu xuống đến tầng một, liền nghe thấy các cô gái đang nói về những tin nhắn ấm áp mà họ nhận được tối qua. Bạch Thanh Hoan là vị khách nữ duy nhất không nhận được bất kỳ tin nhắn nào, có vẻ hơi xấu hổ. Dù sao thì trong ba cô gái, cô là một ngôi sao có nhiều người hâm mộ, nhưng lại không nhận được một tin nhắn nào ở đây.

 

Trong số những chàng trai, có hai người không nhận được tin nhắn là Thẩm Tinh Hoài và cơ bắp ca.

 

Tuy nhiên, để tránh bối rối, ê-kíp chương trình sẽ gửi tin nhắn yêu thương cho tất cả mọi người để không ai phải ngại ngùng .

 

Khi Hứa Mộng Du bước vào phòng khách, cậu rõ ràng cảm nhận được ánh mắt thù địch của Thẩm Tinh Hoài.

 

Cậu có chút kinh ngạc khi Thẩm Tinh Hoài không nhận được tin nhắn, điều đó có nghĩa là Hàn Dịch không gửi cho cậu ta, chẳng lẽ tin nhắn của cậu thực sự là do Hàn Dịch gửi sao?

 

Bạch Thanh Hoan không chịu thua kém, cô đi đến trước mặt Hạ Tư Lê, chủ động mở lời:

 

“Chào , tối qua anh ngủ có ngon không?”

 

Hạ Tư Lê ngồi ở một cái bàn bên cửa sổ, trên tay cầm một ly Americano đá, nhìn phong cảnh xa xa, quay đầu lại nói:

 

“Cũng không tệ.”

 

Ngay sau đó, Toa Toa cũng tham gia vào cuộc trò chuyện.

 

“Anh là du học sinh à?” Toa Toa tò mò ngồi đối diện với đ ĩa đồ ăn sáng hỏi Hạ Tư Lễ .

 

Ấn tượng đầu tiên về Hạ Tư Lê mang lại cho mọi người là một du học sinh, thời trang, ngầu và đẹp trai.

 

” Cũng không hẳn. Tôi ra nước ngoài khi còn học trung học.”

 

Bạch Thanh Hoan uống một ngụm sữa bò, nhìn Hạ Tư Lê và hỏi:

 

“Là quốc gia nào vậy?”

 

“Nước Pháp.”

 

“Ở Paris sao?”

 

“Ừ.”

 

Toa Toa “Oa” một tiếng:

 

“Thành phố lãng mạn.”

 

“Vậy anh là con lai sao?”

 

Thật ra, Hạ Tư Lê trông còn giống người trong nước hơn, ngoại trừ vùng mắt có chút thâm, những nơi khác không hề có vẻ giống người nước ngoài.

 

“Mẹ tôi là con lai Trung Quốc và Pháp.”

 

Ở cửa phòng bếp, Thẩm Tinh Hoài và Hàn Dịch đứng cùng nhau, nhìn ba người đang trò chuyện đối diện.

 

Hàn Dịch trêu ghẹo:

 

“Không ngờ là tôi trong tiết mục này lại chẳng có sức hút gì cả.”

 

Thẩm Tinh Hoài nói:

 

” Tôi là người nghiệp dư, thích cái mới lạ thôi.”

 

Hứa Mộng Du nghe vậy không nhịn được cười, thầm nghĩ: “Đừng có giả vờ, Thẩm Tinh Hoài, tôi biết cậu cũng muốn gia nhập vào nhóm của họ.”

 

Loa đột nhiên vang lên thông báo: “Hiện tại, xin mời các vị khách quý hoàn thành thử thách nhỏ đầu tiên, đoán tuổi và nghề nghiệp của khách quý. Ai đoán đúng nhất sẽ nhận được phần thưởng là một chuyến bay trực thăng lên đảo.”

 

Lần này, chương trình chia thành hai khu vực, đảo trên và đảo dưới, họ sẽ phải đến hòn đảo tình yêu ngay hôm nay.

 

Mọi người ngồi vào bàn dài và bắt đầu đoán.

 

Đầu tiên là đoán về Tuyết Văn.

 

“Người mẫu, 26.”

 

“Vũ công, 25.”

 

” Nghệ sĩ Dương cầm , 25.”

 

“Tiếp viên hàng không, 26.”

 

Khi Hứa Mộng Du nói tiếp viên hàng không, mắt Tuyết Văn rõ ràng sáng lên.

 

“Chẳng lẽ Hứa Mộng Du đoán đúng rồi sao?” Toa Toa hỏi.

 

Tuyết Văn mỉm cười một cách thâm thúy:

 

“Mọi người tiếp tục đoán đi.”

 

Dù Hứa Mộng Du đã nhận ra điều gì đó, nhưng cậu cũng không rõ cốt truyện, cậu chỉ đoán mò dựa trên cảm giác.

 

Sau đó, những người còn lại tiếp tục đoán tiếp viên hàng không.

 

Tiếp theo là Toa Toa.

 

“Giáo viên, 23.”

 

“BLogger, 20.”

 

“Sinh viên, 21.”

 

“Vũ công, 22.”

 

Cuối cùng là đến lượt chàng trai cơ bắp.

 

“Huấn luyện viên thể hình, 28.”

 

“Đạo diễn, 30.”

 

“Đầu bếp, 27.”

 

“Vận động viên, 26.”

 

Cuối cùng là đến Hạ Tư Lê, mọi người đều sôi nổi dự đoán.

 

Toa Toa vuốt cằm nói: “Là du học sinh nghiên cứu khoa học, 23.”

 

Tuyết Văn: ” Người Mẫu, 25.”

 

Bạch Thanh Hoan: ” Diễn viên chưa ra mắt, 22.”

 

Thẩm Tinh Hoài: “Họa sĩ, 24.”

 

Hàn Dịch: ” Blogger thời trang, 23.”

 

Cơ bắp ca: “Nhân viên chăn nuôi động vật, 25.”

 

Câu “nhân viên chăn nuôi động vật” nghe có vẻ hơi kỳ lạ, chăn nuôi hamster à?

 

Đây chắc là chỉ là đoán bừa thôi.

 

Hứa Mộng Du thầm nghĩ trong lòng.

 

Cậu có thể chắc chắn tuổi của Hạ Tư Lê, cậu nhìn về phía người đối diện và nói:

 

“Nghiên cứu sinh, 24 tuổi.”

 

Mọi người sau khi đoán xong, đạo diễn tuyên bố kết quả.

 

“Thống kê cho thấy, người có tỷ lệ chính xác cao nhất là… Thẩm Tinh Hoài.”

 

“Chúc mừng cậu, cậu đã giành được phần thưởng là một chuyến bay trực thăng lên đảo, xin mời hai vị khách quý đi cùng cậu.”

 

【 Hai vị? 】

 

【 Không phải là 1V1 sao? 】

 

【 Tổ Tiết mục quả nhiên là có chiêu trò. 】

 

【 Thanh Hoan nữ thần và Tinh Hoài ca ca đã có CP, gọi là Linh Phiếu CP, ha ha ha, thật là đê tiện. 】

 

【 Fan CP đừng tới gần! 】

 

Thẩm Tinh Hoài chọn người đầu tiên, đúng là chọn Bạch Thanh Hoan ở bên cạnh.

 

Sau đó, cậu đi đến bên cạnh Hạ Tư Lê, có chút ngại ngùng nói:

 

“Cùng ngồi máy bay nhé.”

 

【 A a a a! Tôi chọn nam năm!!! 】

 

【 Tối qua mị đã phân tích tin nhắn hảo cảm, biết Toa Toa, Bạch nữ thần, và ca ca đều chọn mỹ nam năm, vậy cuối cùng còn lại sẽ là ngự tỷ hoặc là Hứa Mộng Du, dù sao chắc chắn không phải là ảnh đế hay cơ bắp ca. 】

 

【 Hứa Mộng Du tối qua nói thích tỷ tỷ, liệu có khả năng hắn chọn là Tuyết Văn không? 】

 

【 Nếu vậy thì, Toa Toa là ai gửi tin nhắn cho cô ấy? Ảnh đế hay cơ bắp ca? 】

 

【 Nói đi, các bạn không quan tâm chuyện Hứa Mộng Du là ai gửi tin nhắn sao? Trừ khi Toa Toa nói, còn lại chỉ có ảnh đế và cơ bắp ca thôi. Ngồi xuống đi, tiết mục tổ thật là tuyệt vời! 】

 

【 Ảnh đế suốt bao nhiêu năm vẫn độc thân, chẳng lẽ… là vì… 】

 

【 Đúng vậy. Hắn chắc chắn là gay. 】

 

【 Người bình thường ai 30 tuổi mà vẫn không có bạn gái? 】

 

【 Còn có một khả năng, đó là mỹ nam năm chia tay Toa Toa, ảnh đế chia tay Hứa Mộng Du, còn chàng trai cơ bắp thì chia tay ảnh đế. 】

 

【 Chị em ơi, suy nghĩ như vậy rất nguy hiểm đấy! 】

 

【 Hai năm trước đã công nhận hôn nhân đồng tính hợp pháp, chương trình chúng ta cũng có những cặp đồng tính thành đôi, sao lại coi suy nghĩ trên là nguy hiểm? 】

 

【 Cảm giác cơ bắp ca và ảnh đế đúng là có chút kích động. 】

 

[Đừng để vẻ bề ngoài đánh lừa. Hãy nhớ rằng có những thợ săn trong chương trình này và những tin nhắn ấm áp rất có thể là cách thợ săn thả lưới. 】

 

Cuộc thảo luận trên mạng đang rất sôi nổi, trong khi đó, các khách quý đang thu dọn hành lý và chuẩn bị xuất phát.

 

Trước khi lên đảo, có một việc cần làm, đó là thu lại điện thoại. Để các khách quý có thể toàn tâm toàn ý bước vào hành trình tình yêu tiếp theo, tổ tiết mục quyết định thu lại điện thoại của mọi người.

 

Sau khi thu điện thoại, Hứa Mộng Du về phòng và bắt đầu thu dọn vali. Đột nhiên, Hạ Tư Lê hỏi:

 

“Cậu bị say tàu à?”

 

Trên đảo có hai cách di chuyển, bằng thuyền và bằng máy bay.

 

Hứa Mộng Du không ngờ Hạ Tư Lê lại chủ động hỏi mình, liền gật đầu: “Có một chút.”

 

Một lát sau, Hạ Tư Lê đưa cho cậu một hộp thuốc:

 

“Trước khi lên thuyền nửa giờ, uống hai viên này.”

 

Hứa Mộng Du có chút ngạc nhiên, nhận lấy thuốc: “Cảm ơn… Cảm ơn!”

 

Hạ Tư Lê đã chuẩn bị xong, anh đeo kính râm và kéo vali qua bên cạnh Hứa Mộng Du:

 

“Không có gì.”

 

【 A a a a! Không phải… Liệu có thể cắn thử một chút không? 】

 

【 Nam năm sao lại có cảm giác đeo kính râm khiến ai cũng không thể yêu được nhỉ? 】

 

【 Mỹ nam năm trông rất lạnh lùng, hóa ra nội tâm lại là một người ấm áp. 】

 

【 Mọi người nói soái ca chỉ chơi với soái ca, nam năm đâu phải là gay đâu. 】

 

【 Tôi cũng tưởng nam năm quan tâm tôi, ô ô ô. 】

 

Hạ Tư Lê và Thẩm Tinh Hoài đã đi trước một bước, trong khi Hứa Mộng Du đi theo đoàn lên thuyền, uống hai viên thuốc, sau đó cậu nhắm mắt lại và ngủ thiếp đi.

 

Khi đến đảo tình yêu, đã là hai giờ chiều.

 

Đây là lần đầu tiên chương trình *Luyến 5* quay phim tại đảo, rất nhiều nghệ sĩ khi nghe tin này, thực ra không quá muốn đến. Đến một hòn đảo hoang vắng để tham gia chương trình, nghe cũng đủ kỳ quái rồi, vì điều này chẳng liên quan gì đến lãng mạn cả.

 

Có lẽ vì trước đây các quý đã quá lãng mạn, đạo diễn nghĩ ra cách này để tạo điểm nhấn, làm mọi người phải chú ý.

 

“Trời ơi, hoang vắng vậy sao?”

 

Toa Toa là người đầu tiên xuống thuyền, kéo vali đứng trên bờ biển, vẻ mặt u sầu nhìn về phía đảo nhỏ hoang vu trước mắt.

 

Hàn Dịch xuống thuyền, sắc mặt rất bình tĩnh, cười nói:

 

“Tổ tiết mục thật là biết cách chơi.”

 

Hứa Mộng Du dựa vào lan can xuống thuyền, thầm nghĩ: Quả nhiên là vai chính công, thật bình tĩnh.

 

Tuyết Văn:

 

“May là mấy ngày này không nóng, nếu không thì thật sự rất khó chịu.”

 

Trên đảo có bảng chỉ dẫn, họ theo đó đi, sau khoảng hai mươi phút, họ nhìn thấy một vài căn nhà gỗ và một vài lều trại.

 

“Đến rồi!”

 

Bạch Thanh Hoan và ba người khác đã đến, họ đang ngồi trong một chiếc đình nhỏ chờ họ.

 

Bạch Thanh Hoan nói:

 

“Vào lều trại nghỉ ngơi một chút đi, mọi người trông có vẻ mệt rồi.”

 

Nhưng khi đến lều trại, họ mới nhận ra chỉ có hai cái lều, một cho nam và một cho nữ.

 

“Cái gì? Tổ tiết mục bắt chúng tôi năm người đàn ông ở chung một lều sao?”

 

Thẩm Tinh Hoài kéo vải lều lên, nhìn thấy bên trong có năm chiếc giường liền ngạc nhiên không thôi.

 

Những người khác nhìn thấy cảnh này cũng rất bất ngờ.

 

Năm người ngủ chung với nhau, điều này thật sự không ngờ tới.

 

【 Tổ tiết mục làm gì vậy! 】

 

【 Tôi tuyên bố, gay sẽ rất vui vẻ khi ở đây. 】

 

【 Tổ tiết mục nghèo đến mức này sao? Không thể chuẩn bị thêm vài cái lều nữa sao? 】

 

【 Các bạn lầu trên không hiểu gì cả, thế mới k1ch thích chứ! 】

 

[Hãy tưởng tượng xem, tình địch của bạn sống cùng bạn, và điều đầu tiên bạn nhìn thấy khi mở mắt là tình địch của bạn. Điều đó sẽ bùng nổ đến mức nào. Ngoài ra, những người đồng tính ở đây lén lút trao đổi ánh mắt với nhau giữa một nhóm trai thẳng . Tôi thấy thật thú vị khi nghĩ về điều đó. 】

 

【 K1ch thích nhất là, tôi thích cô ấy, cô ấy thích anh, anh thích anh ấy, ha ha ha, tôi muốn xem cái này. 】

 

【 Nhảy vào tiên tri, tôi cảm thấy những gì các bạn lầu trên nói rất có khả năng sẽ xảy ra. 】

 

“Năm người ở chung với nhau, tổ tiết mục nghĩ gì thế này?”

 

Thẩm Tinh Hoài từ nhỏ đã được nuông chiều, chưa từng phải chen chúc trong một phòng với nhiều người như vậy, huống chi đây còn không thể gọi là “phòng,” chỉ là một cái lều trại.

 

Hắn lập tức xoay người đi tìm đạo diễn. Chẳng bao lâu sau, đạo diễn đã vội vàng chạy đến.

 

“Các vị khách quý, chuyện là thế này, mọi người không phải sẽ luôn ở đây. Sau này sẽ có các phần trò chơi, ai thắng sẽ được chuyển đến chỗ khác tốt hơn. Đây cũng là để k1ch thích tinh thần cạnh tranh của mọi người.”

 

Thẩm Tinh Hoài thấy những người khác không có ý kiến gì, nếu hắn nói thêm thì sẽ thành ra mình đang gây chuyện.

 

“Thôi được, vậy tạm thời cứ như vậy đi.”

 

Khi đạo diễn rời đi, Thẩm Tinh Hoài hỏi: “Mọi người chọn giường nào?”

 

Hứa Mộng Du nhớ rất rõ trong nguyên tác, cậu và Thẩm Tinh Hoài từng tranh cãi về giường ngủ đến mức lên cả hot search. Thẩm Tinh Hoài muốn ngủ ở giường giữa vị trí C , mà bản thân cậu cũng muốn, thế là hai người tranh nhau.

 

Hàn Dịch hỏi:

 

“Có ai ngáy không đấy?”

 

Mọi người đều lắc đầu.

 

Thẩm Tinh Hoài quay sang hỏi Hạ Tư Lê:

 

“Anh định ngủ chỗ nào?”

 

Hạ Tư Lê đáp nhàn nhạt:

 

“Chỗ nào cũng được.”

 

Thẩm Tinh Hoài lại nói:

 

“Tôi không muốn ngủ ở gần cửa, nhỡ nửa đêm có thú hoang thì sao…”

 

Hàn Dịch bật cười:

 

“Thế để tôi ngủ ngoài cùng cho.”

 

“Tôi cũng không muốn ngủ ở trong góc , sợ sáng dậy mọi người đi hết mà không gọi tôi, tôi ngủ quên thì thảm lắm.”

 

“Thế thì cậu ngủ ở giữa đi.”

 

“Được thôi.” Thẩm Tinh Hoài gật đầu.

 

Trong lúc mọi người còn đang bàn luận về việc sắp xếp giường, Hứa Mộng Du đã kéo vali đến chiếc giường trong góc, trải chăn ra, rồi nằm xuống:

 

“Mọi người cứ tiếp tục bàn đi, tôi ngủ trước một lát.”

 

Mọi người: “???”

 

【 Không phải chứ… Cậu ấy nằm xuống luôn rồi? 】

 

【 Hứa Mộng Du, mọi người còn đang thảo luận, sao cậu lại tự ý chiếm giường rồi? Thật bất lịch sự. 】

 

【 Mọi người không thấy cậu ấy say tàu à? Nghỉ ngơi một chút thì có sao đâu? Với lại, chỉ là lều trại nhỏ, giường nào chả như nhau. 】

 

【 Buồn cười, một chiếc giường cũng phải phân vị trí C . Ai kia đúng là tự coi mình là nhân vật chính. Làm gì? Nghĩ muốn trái ôm phải ấp à? Rõ ràng quá rồi đấy. 】

 

Hạ Tư Lê kéo vali đến giường bên cạnh Hứa Mộng Du, nói:

 

“Vậy tôi ngủ ở đây.”

 

Thế là chỗ ngủ được sắp xếp như sau: Thẩm Tinh Hoài ngủ ở giữa, Cơ Bắp Ca ngủ ngoài cùng.

 

Hạ Tư Lê đặt vali xuống, tiến lại gần Hứa Mộng Du, cúi người hỏi nhỏ: “Cậu còn thấy chóng mặt không?”

 

Hứa Mộng Du mở đôi mắt lờ đờ, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Hạ Tư Lê, thì thầm:

 

“Có một chút, tôi ngủ một lát sẽ đỡ.”

 

“Vậy cậu ngủ đi.”

 

Hứa Mộng Du cười khẽ, rồi nhắm mắt lại.

 

Hạ Tư Lê quay đầu nói với mấy người còn lại:

 

“Cậu ấy hơi say tàu, mọi người giữ yên lặng một chút để cậu ấy nghỉ ngơi.”

 

Trong lều của nhóm nam thì mọi người đã yên tĩnh nghỉ ngơi, nhưng bên lều của nhóm nữ lại đang rôm rả trò chuyện.

 

Nhóm nữ chỉ có ba người nên không xảy ra chuyện tranh giành giường ngủ.

 

“Vừa nãy trong trò chơi, đoán chính xác nhất là Thẩm Tinh Hoài. Hắn nói Savion làm nghề gì nhỉ? Tôi không nhớ rõ,” Toa Toa ôm một cái gối, tò mò hỏi.

 

Bạch Thanh Hoan tiếp lời: “Hình như là họa sĩ.”

 

“Họa sĩ à? Nhìn cũng có khí chất nghệ thuật thật,” Toa Toa nói thêm.

 

Tuyết Văn, từ lúc vào lều đến giờ vẫn mải thu dọn đồ, tiện miệng nói:

 

“Các cậu có để ý đến chiếc vòng cổ hắn đeo trên cổ không?”

 

Toa Toa hỏi: “Thấy rồi. Sao vậy?”

 

“Đó là vòng cổ của Dilan, hơn nữa là phiên bản giới hạn.”

 

“Dilan?” Bạch Thanh Hoan ngạc nhiên. “Đó không phải là thương hiệu tài trợ lớn nhất của chương trình lần này sao?”

 

“Đúng vậy. Dilan luôn đại diện cho thương hiệu trang sức cao cấp. Mình khá rành về thương hiệu này. Chiếc vòng cổ mà hắn đeo, mình từng nhìn thấy trong một tạp chí trước đây, chính là phiên bản giới hạn,” Tuyết Văn giải thích.

 

Bạch Thanh Hoan nói: “Mình cũng biết về Dilan. Đó là thương hiệu cao cấp của Pháp. Mình từng mua trang sức của họ. Nghe nói giải thưởng lớn cuối cùng của chương trình lần này cũng được tài trợ bởi Dilan.”

 

Toa Toa phấn khích, xoa tay nói:

 

“Oa, đến khi nào thì khách mời bí ẩn mới lộ mặt nhỉ? Thật sự rất mong chờ.”

 

【 Trời ơi, hóa ra mỹ nam số năm là một đại gia ngầm à? Đừng nói là một tổng tài bá đạo đấy nhé? 】

 

【 Aaaa! Tổng tài bá đạo và cô dâu nhỏ giới giải trí, tôi chết mất!!! 】


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.