Hoà ng Liên từng nói, ngưá»i không phân chia cao thấp, thân pháºn Äá»a vá» Äá»u là hư ảo.
Nhưng và o lúc nà y, Lâu Tình VÅ© không thá» không chú ý Äến thân pháºn cá»§a Trầm Thá»i Vi.
Trầm Thá»i Vi là phu quân cá»§a Hoà ng Liên, và chá» vá»i thân pháºn nà y, hắn má»i có thá» quang minh chÃnh Äại Äứng bên cạnh nà ng, cùng nà ng trải qua bá»n mùa sáng tá»i.
Lâu Tình VÅ© phải thừa nháºn, hắn vô cùng ghen tá».
Trầm Thá»i Vi không biết trong lòng hắn bao lần dáºy sóng. Khi nghe vá» kế hoạch cá»§a Tần Minh, hắn cÅ©ng hoà n toà n Äá»ng tình, liá»n sai thuá»c hạ Äi chuẩn bá», Äá»ng thá»i dặn dò ám vá» cải trang thà nh ngưá»i hầu theo sát Lâu Tình VÅ© Äá» bảo vá» an toà n cho hắn.
Quả nhiên, Trầm Thá»i Vi cÅ©ng giá»ng như Hoà ng Liên, luôn lo nghÄ© cho ngưá»i khác.
Lâu Tình VÅ© từ chá»i: “Ngươi không biết võ công, giữ ám vá» lại Äá» tá»± bảo vá» mình Äi.”
Trầm Thá»i Vi có chút ngạc nhiên: “Ngươi…”
“Hoà ng Liên nói, ngươi không biết võ công.” Lâu Tình VÅ© giải thÃch. Chuyá»n nà y lúc nà o nà ng cÅ©ng lo lắng bá»n chá»n.
Rá»i hắn thấy trên mặt Trầm Thá»i Vi thoáng qua má»t tia ôn nhu: “Là nương tá» nói vá»i ngươi sao… Thá»±c ra từ nhá» ta Äã theo phụ thân há»c võ, tuy thiên phú không tá»t, nhưng vẫn Äá»§ sức tá»± bảo vá». Chá» là …”
Trầm Thá»i Vi ho khẽ má»t tiếng, có chút ngượng ngùng: “Thôi, không nhắc chuyá»n nà y nữa. Lâu công tá» vá» Äi, Äừng Äá» An Vương nghi ngá».”
Lâu Tình VÅ© láºp tức hiá»u ý.
Trầm Thá»i Vi không phải không biết võ công, chá» là cỠý tá» ra yếu á»t trưá»c mặt Hoà ng Liên Äá» nà ng thương xót, giá»ng như cách Lâu Tình VÅ© tá»± bóc vết thương Äá» mong nà ng chú ý mà thôi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, giữa Trầm Thá»i Vi và Hoà ng Liên Äó là tình cảm phu thê. Còn hắn thì…
Lâu Tình VÅ© tá»± cảm thấy ná»±c cưá»i. Trưá»c mắt là Äại Äá»ch, chá» cần sÆ¡ suất là mất mạng, mà trong Äầu hắn lại cứ nghÄ© Äến chuyá»n tình cảm.
Nhưng cÅ©ng chá» có những tình cảm vụn vặt ấy má»i là thứ duy nhất giúp hắn tiếp tục bưá»c Äi, hưá»ng tá»i cái kết cục chết chóc Äã Äá»nh sẵn.
Ba ngà y sau, An Vương má» tiá»c tại phá»§ thà nh chá»§, lá»nh cho Lâu Tình VÅ© lên hát Äá» trợ hứng.
Trên sân khấu, Lâu Tình VÅ© biá»u diá» n vá» âBá Vương biá»t CÆ¡â, múa thanh bảo kiếm Äầy bi thương, khiến cho An Vương mê mẩn theo dõi.
Lẽ ra Ngu CÆ¡ phải tá»± vẫn, nhưng bất chợt má»t tiếng vang lá»n vang lên, lưỡi kiếm sắc bén hưá»ng thẳng xuá»ng phÃa An Vương. Ãm vỠẩn nấp láºp tức trà n lên, cả khán phòng trá» nên há»n loạn.
An Vương sợ chết, bên cạnh hắn có vô sá» vá» binh bảo vá». Thấy cảnh nà y, hắn không còn gì Äá» nghi ngá», cÆ¡n giáºn bùng lên, rút kiếm bên hông, bất chấp sá»± ngÄn cản cá»§a Trầm Thá»i Vi, Ä.â.m thẳng và o n.g.á»±.c Lâu Tình VÅ© vá»i sá»± há» trợ cá»§a Äám vá» binh. Má»t nhát kiếm xuyên qua lá»ng ngá»±c, còn An Vương cÅ©ng bá» Trầm Thá»i Vi gây thương tÃch, buá»c phải lùi lại trong cÆ¡n phẫn ná».
“Tiá»n nhân! Chá» là má»t kẻ hát rong, dám nghá»ch thiên mà là m phản vá»i bá»n vương! Bá»n vương sẽ khiến ngươi chết không toà n thây!!”
Những lá»i mắng chá»i cá»§a An Vương, Lâu Tình VÅ© Äã không còn nghe rõ. Tai hắn ù Äi, khi thì như nghe thấy ông chá»§ Äoà n ká»ch lải nhải muá»n vá» Giang Nam, lúc lại nghe giá»ng Hoà ng Liên há»i vì sao hắn tá»± há»§y hoại bản thân, rá»i thoáng chá»c lại như nghe thấy Trầm Thá»i Vi Äang nói gì Äó: “Cá» nhá»n má»t chút, ta sẽ Äi tìm lang trung ngay.”
Trong cảnh binh Äao loạn lạc nà y, tìm á» Äâu ra lang trung?
Lâu Tình VÅ© chá» cảm thấy vô cùng lạnh lẽo, cá»a chÃnh cá»§a sảnh má» toang, cÆ¡n gió thá»c và o khiến hắn nhá» lại khoảnh khắc cùng Hoà ng Liên phi ngá»±a Äi tìm hoa lê nÄm nà o.
Chiá»u tà , sân vưá»n, nhà nh liá» u lay, nhá» vá» ngưá»i và trÄng, hái hoa lê.
Phải rá»i, Äây là hình ảnh Äèn kéo quân, chứng tá» hắn sắp chết.
Vết thương á» n.g.á»±.c giá» Äây Äã không còn Äau nữa, m.á.u không ngừng trà o ra từ miá»ng, cuá»n Äi hÆ¡i ấm cuá»i cùng cá»§a hắn.
Tuyết và m.á.u hòa quyá»n, ná» thà nh những Äóa hoa kinh tâm Äá»ng phách.
Hắn gặp Hoà ng Liên và o mùa Äông, giá» Äây cÅ©ng sẽ Äá» lại sinh má»nh cá»§a mình trong mùa Äông nà y.
Chá» là , hắn vẫn muá»n nhìn thấy nà ng má»t lần nữa.
Khi Hoà ng Liên Äến nÆ¡i, cÆ¡ thá» Lâu Tình VÅ© Äã dần trá» nên lạnh lẽo, nhưng ánh mắt nhìn nà ng vẫn sáng ngá»i như trưá»c.
Nà ng run rẩy nắm lấy tay hắn, cá» gắng khÃch lá»: “Hoa lê sắp ná» rá»i, chúng ta Äã hứa sẽ cùng ngắm hoa lê mà , ngươi muá»n thất hứa sao?”
Hắn cá» gắng nâng tay, chạm và o lá»p sương tuyết trên lông mi nà ng, rất muá»n nói ra những tâm sá»± cất giấu bao nÄm qua, nhưng rá»i lại từ bá» khi sức lá»±c cạn kiá»t.
Hà tất phải khiến nà ng báºn lòng?
Chá» cần cuá»c Äá»i nà ng sau nà y vui vẻ hạnh phúc là Äá»§.
Lâu Tình VÅ© Äã là m Äiá»u mà hắn chưa bao giá» dám là m: ÄÆ°a tay giữ chặt lấy ngón tay Hoà ng Liên, mưá»i ngón tay Äan và o nhau.
Thì ra cảm giác nắm tay ngưá»i mình yêu thương lại ấm áp Äến váºy.
Hắn ghé sát tai Hoà ng Liên, nhẹ nhà ng an á»§i cô gái Äang nức ná» không thà nh lá»i: “Ta Äã tìm thấy loà i hoa lê Äẹp nhất trên Äá»i rá»i.”
Không còn gì há»i tiếc.
Tuyết rÆ¡i dà y Äặc, kẻ ra Äi chẳng thá» quay vá».
Hắn chết trong Äêm Äông lạnh giá, nhưng tháºt sá»± Äã ÄÆ°á»£c nhìn thấy hoa lê ná».
Hết.