Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ảnh Đế

Chương 10: Chương 10



Cười đùa xong, tôi đột nhiên nghĩ đến.

Chẳng lẽ anh hạ mình tham gia chương trình này, là đặc biệt đến tìm tôi báo ân?

Tôi có chút cảm động, lại thấy Lộ Tứ ôm n.g.ự.c cúi đầu.

Tôi vừa nói Nguyễn Nguyễn liền nhớ ra, có phải điều này chứng minh trong lòng cô ấy cũng có tôi?

Nếu bây giờ tôi tỏ tình, xác suất thành công có cao hơn không?

Nhưng có phải quá đường đột không?

Thôi, vẫn nên theo kế hoạch ban đầu, cứ mỹ nam kế trước đã.

Đợi cô ấy thích thân thể của tôi, rồi tỏ tình xác suất thành công sẽ cao hơn.

Tôi: ???

Mỹ nam kế chẳng phải càng đường đột hơn sao?

Hay là, trong mắt anh ta, tôi là yêu nữ háo sắc?

Mặt tôi đen lại.

Đến nơi ở do đạo diễn Lưu sắp xếp để quay phim, trời đã tối.

Sáng sớm đã tập trung, cơ thể có chút mệt mỏi. Mặc dù trong tủ lạnh có rất nhiều nguyên liệu, nhưng tôi vẫn định nấu tạm chút mì cho qua bữa.

Lộ Tứ ngăn tôi lại.

“Em đi dọn dẹp nghỉ ngơi một chút đi, bữa tối cứ để tôi lo.”

Anh vẻ mặt kích động, hai mắt sáng rực.

Tục ngữ nói rằng, muốn nắm giữ trái tim của một người phụ nữ, trước tiên phải nắm giữ dạ dày của cô ấy.

Mà tôi đã khổ luyện nhiều năm, cuối cùng cũng đến lúc trổ tài.

Tôi nhướng mày, báo ra một loạt tên món ăn.

“Cánh gà kho, gà chiên cay, tôm khô cay, cá phi lê cay, được không?”

Cũng không phải cố ý làm khó anh.

Tôi chỉ nghĩ, lúc nấu cơm vất vả một chút, có phải anh sẽ không còn sức lực mà nghĩ đến chuyện mỹ nam kế nữa.

Ai ngờ tôi đã đánh giá thấp người này.

Sau bữa tối chưa đến nửa tiếng, cửa phòng liền bị gõ vang. Nghi hoặc mở cửa, vừa vặn đối diện với đôi mắt thanh tú của Lộ Tứ. Hình như anh vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt. Có giọt nước theo đuôi tóc lăn xuống, nhỏ giọt lên n.g.ự.c anh.

Lại theo đường vân da thịt chậm rãi chảy xuống, ẩn vào nơi sâu hun hút hơn bị áo choàng tắm che khuất.

Tôi rất mất mặt mà đỏ bừng hai má.

Lộ Tứ khẽ cười một tiếng.

“Cô Nguyễn, tôi đang tắm thì bình nóng lạnh trong phòng ngủ bị hỏng, có thể mượn dùng bên này được không?”

Tôi:???

Anh nói rất đường hoàng.

Nếu tôi không nghe thấy anh đang âm thầm lên kế hoạch leo lên giường trong lòng, nói không chừng thật sự sẽ tin lời nói dối của anh.

Nhưng tôi đã nghe thấy, đương nhiên sẽ không dẫn sói vào nhà. Vì vậy tôi nặn ra một nụ cười, lịch sự từ chối.

“Xin lỗi, không tiện.”

Sau đó “bốp” một tiếng đóng cửa lại trước mặt anh. Vốn tưởng ý của tôi đã rất rõ ràng, anh hẳn sẽ biết khó mà lui. Ai ngờ mãi đến nửa đêm, tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng lòng của anh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.