Hải Đường Thác - Thập Thất Kim

Chương 11: Chương 11



40.

 

Thấy hai vai hắn run nhẹ, giận tới cực điểm, ra vẻ sống c.h.ế.t cũng không đồng ý. Ta quyết định tự mình ra tay. Ta đi vòng ra phía sau hắn, luồn tay qua vòng eo không có lấy một chút mỡ thừa, lần tới thắt lưng. Ngay khi định cởi thì hắn siết chặt cổ tay ta.

Trong phòng tuy đã đặt không ít lò sưởi than, nhưng đầu ngón tay hắn vẫn lạnh buốt, không hề có hơi ấm. Điều ấy khiến ta bất giác sinh lòng xót xa. Hắn gượng gạo ra lệnh:

 

“Tống Uyển Ngâm, vết thương nằm ở vị trí cách m.ô.n.g ba phần. Nếu ngươi muốn giở trò thì làm nhanh lên.”

 

“Nếu dám vòng ra phía trước nhìn bậy, ta sẽ lập tức g.i.ế.c ngươi.”

Ta lấy lại bình tĩnh từ nỗi xót xa. Không phải vẫn còn mặc qu@n lót sao? Xấu hổ gì chứ. Chữa bệnh như ra trận, tốc chiến tốc thắng mới là thượng sách.

Vì thế, ta lập tức kéo quần hắn xuống. Liếc một cái đã thấy ngay vết thương. Sau đó, lấy một con ong lửa đỏ đang say từ trong vò rượu ra, đưa nọc độc của ong chích thẳng vào miệng vết thương.

Nghe nói nọc ong chích đau đớn vô cùng, không ngờ Lục Phóng lại chịu đau khá giỏi. Vẫn đứng vững vàng, không hề r3n rỉ.

Xong việc, ta giúp hắn kéo quần, mặc áo rồi mới đi vòng ra phía trước. Chỉ thấy trên trán và cổ hắn, mồ hôi rịn ra lăn dài. Ta khẽ chạm vào đầu ngón tay hắn, không còn lạnh buốt như khi nãy, dần dần đã có chút ấm áp. Cả gương mặt hắn, bỗng chốc đổi màu như gan heo.

Quả nhiên ong lửa đỏ có tác dụng.

 

Ta yên tâm, ngẩng đầu mỉm cười rạng rỡ với hắn:

 

“Một đợt trị liệu bảy ngày. Ngày mai giờ này ta sẽ lại đến.”

41.

Suốt bảy ngày liền, kim châm không sót một mũi. Thân thể cường tráng ngày trước của Lục Phóng lại được khôi phục. Chỉ là hễ nhìn thấy ta, hắn liền đi đường vòng.

Hôm nay Hoàng hậu đến phủ thăm bệnh, ngỏ ý muốn gặp ta, lúc này hắn mới chịu thản nhiên cùng ta xuất hiện chung một chỗ.

Trong chính sảnh, Hoàng hậu an nhiên ngồi ở chủ vị. Thái tử và Hà Nhu giống như một đôi kim đồng ngọc nữ, một trái một phải ở hai bên sườn. Hoàng hậu mặt mày rạng rỡ nhìn Lục Phóng:

 

“Thật là trời cao chiếu cố, vương gia bị hàn độc bao năm nay, vậy mà lại khỏi rồi.”

Lục Phóng lạnh nhạt đáp lời: “Làm phiền nương nương nhọc lòng nhiều năm, sau này không cần phí sức nữa.”

Trên gương mặt Hoàng hậu thoáng hiện một tia không vui, nhưng rất nhanh đã bị nụ cười che lấp.

Ta từng hỏi thăm từ chỗ Phi Lô. Lục Phóng và Hoàng đế đều do Thái hậu sinh ra. Tiên đế khi xưa vô cùng cưng chiều Lục Phóng, ngôi vị hoàng đế vốn cũng định dành cho hắn.

Khi còn nhỏ, hắn bị hàn trùng cắn trúng, không ai có thể giải độc. Khi ấy Hoàng hậu còn là vương phi của hoàng đế hiện tại, có được linh dược bí truyền từ một đạo sĩ giang hồ, cứu được Lục Phóng một mạng. Sau đó mỗi năm đều cấp thuốc một lần, giúp hắn không đến mức đau đớn trong lúc phát bệnh hoặc thậm chí là mất mạng.

Từ sau khi trúng độc, Thái hậu đưa hắn ra biên cương, nói thân thể hắn không kham nổi trọng dụng, không thích hợp để kế thừa đại thống. Từ đó nghiêng về phía hoàng đế hiện giờ, dốc lòng giúp hắn ngồi lên ngôi vị Hoàng đế.

Ta nghĩ, tám phần đây là một cuộc giao dịch. Hoàng hậu dùng thuốc đổi lấy ngôi vị Hoàng đế cho phu quân. Thái hậu dùng hoàng vị đổi lấy bình an cho đứa con trai nhỏ.

42.

 

Sau khi bọn họ hàn huyên xong, mới đến lượt ta dập đầu bái kiến.

Ta quỳ gối hành lễ với Hoàng hậu nhưng nàng ta lại không có ý định cho ta đứng dậy, cúi xuống nhìn ta với vẻ mặt chẳng lấy gì làm vui, giọng nói nghiêm khắc:

 

“Ngươi chính là Tống Uyển Ngâm?”

 

“Nghe nói, chính vì ngươi tự cho mình thông minh, vô cớ rơi xuống nước khiến cả Thái tử và Vương gia đều muốn nhảy xuống cứu, mới khiến cho Vương gia nhiễm lạnh phát bệnh, có đúng không?”

 

Ta vừa định đáp lời thì đã bị một ánh mắt của Lục Phóng ngăn lại. Hắn đứng dậy hành lễ với Hoàng hậu:

 

“Nói đến chuyện này, xin Hoàng hậu hãy xử lý công bằng.”

 

“Hôm đó, Hà Nhu sắp xếp để người ôm đứa bé đi, lại sai người đặt xe vào giữa hồ, đục thủng mặt băng. Bày ra cạm bẫy như vậy, dám hỏi là vì mục đích gì?”

 

Hoàng hậu và Thái tử có lẽ vẫn tưởng chuyện ngày hôm đó chỉ là một tai nạn. Không ngờ lại là do chính Hà Nhu ra tay. Trên mặt đều hiện rõ vẻ kinh ngạc, Hà Nhu lập tức quỳ rạp xuống đất. Dù sao nàng ta cũng là người của Hoàng hậu, là tiểu thư quý tộc của Hà gia. Hoàng hậu tất phải che chở cho nàng.

 

Bèn làm ra vẻ không tin, nói:

 

“A Nhu với Tống Uyển Ngâm không oán không thù, hà tất phải làm ra chuyện ngu xuẩn như thế?”

 

43.

Thái tử đưa ánh mắt ghét bỏ nhìn sang Hà Nhu.

“Nữ tử ghen tị, vậy mà có thể tàn nhẫn đến mức này.”

Lục Phóng vẫn điềm nhiên, tiếp tục nói:

“Ở nơi biên cảnh Bắc Lương đang rục rịch không yên. Chủ soái xuất chinh dẹp giặc vẫn còn chưa định, là ta hay là Hà Quốc công, hoàng huynh đang còn cân nhắc.”

“Thế mà đúng lúc này, ta lại phát bệnh cũ do khí lạnh xâm nhập. Bởi vậy mới phải truy xét nguyên nhân phía sau.”

“Người dưới trướng Hà Nhu đã khai cả rồi. Nếu hôm nay hoàng hậu đã đến, vậy giao cho người xử lý là được.”

Hoàng hậu nghe vậy, sắc mặt lập tức sầm xuống. Nếu chỉ là chuyện nữ nhân tranh sủng vì Thái tử, bà còn có thể thay Hà Nhu nói vài lời. Nhưng vấn đề lại liên quan đến việc mưu hại vương gia, còn dính líu đến cả chiến sự Bắc Lương, mắt mũi miệng lưỡi của cả triều văn võ bá quan há có thể bỏ qua?

Lục Phóng lần này không chỉ giúp ta mà còn giúp chính hắn. Xem ra, hắn đã hạ quyết tâm phải giành lấy chức chủ soái lần này.

Ta từng nghe nói, giữa Lục Phóng và Hà Quốc công từng có ân oán. Chính tay hắn đánh mù một mắt của Hà Quốc công. Hắn và người của tộc Hà thị sớm đã như nước với lửa. Vậy nên lần này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Hà Nhu. Thậm chí còn lấy nàng ta làm bàn cờ để ra tay.

Hoàng hậu đa mưu túc trí, không thể không hiểu rõ ẩn tình trong đó. Nàng ta buộc phải “bỏ xe giữ soái.” Vì vậy giận dữ mắng Hà Nhu:

“Là bổn cung nhìn nhầm ngươi. Ngươi căn bản không xứng hầu hạ bên cạnh Thái tử.”

“Ngươi hãy tự mình đến Hình bộ lĩnh tội. Ai dám cầu tình thay ngươi, bổn cung tuyệt không dung tha.”

Lục Phóng nhẹ gõ ngón tay lên chén trà. Phi Lô lập tức bước lên, áp giải Hà Nhu đi.

“Giam vào thủy lao.”

Thanh âm của hắn tựa như tuyên án.

Không ai dám trái lời.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.