[Nam chủ] Thợ Săn Huyễn Tượng Tại Dị Giới

Chương 108: Chương 108



‘Bụi bẩn hay côn trùng nhỏ ư?’ 

Thật đúng là chuyện kỳ quặc. Hôm nay trời khá lạnh mà sao tuyến lệ của tôi lại rịn mồ hôi thế này. Nhưng đây không phải lúc để ủ rũ. Dù sao, đây vẫn là trung tâm của vụ việc.

“Hộc!”

 “Làm sao cậu lại vào trong đó được chứ?!”

 “Thẩm định sư, anh có ổn không?”

 

Tôi trấn an những thợ săn đang kinh ngạc bên ngoài.

 “Không sao đâu. Mọi người cứ bình tĩnh.”

Dễ vào như vậy thì chắc chắn cũng dễ ra. Không có lý do gì để tôi phải vội vã cả. Không, ngược lại, đây chính là cơ hội tốt. Xét cho cùng, quan sát một kết giới từ bên trong sẽ giúp tìm ra điểm yếu nhanh hơn.

“Hừm.”

Tôi liếc nhìn sinh vật đứng giữa vườn hoa rồi cẩn thận hỏi Seon Woo-yeon ở bên ngoài. 

“Thợ săn Seon Woo-yeon?” 

“Vâng?”

 “Con quái vật kia, nó có tấn công vật lý không?”

Seon Woo-yeon lắc đầu. 

“Không. Theo dữ liệu được ghi nhận, ‘Nam tước Vườn Hoa’ chỉ gây sát thương tinh thần…”

Vậy là đã rõ.

Tôi giơ ngón tay cái chỉ ra sau lưng. 

“Vậy tôi sẽ tranh thủ kiểm tra bên trong rồi quay ra ngay.”

“Hả?”

“Làm vậy sẽ dễ phân tích hơn. Biết đâu kết giới này có cấu trúc lỏng lẻo từ bên trong.”

Seon Woo-yeon lập tức hốt hoảng. 

“Không, nhưng mà…”

Nhìn ánh mắt cô ấy, tôi cũng đoán được cô ấy định nói gì, nhưng may thay phản ứng từ các thợ săn khác không quá gay gắt.

“Ôi! Anh thật sự sẽ làm vậy sao?” 

“Dù sao cũng chỉ cần phá được kết giới thôi mà…”

 “Chắc không sao đâu?”

 “Phải rồi, bây giờ anh ấy vẫn đang kháng thôi miên tốt mà!”

Dường như ai cũng chỉ muốn nhanh chóng kết thúc vụ việc này.

Tôi đặt giới hạn năm phút, sau đó bắt tay ngay vào việc điều tra kết giới.

‘Hoa nhiều thế này mà không có mùi gì nhỉ?’

Sột soạt.

Những thảm thực vật rậm rạp cọ vào đế giày, nhưng tôi bỏ qua cảm giác đó và tập trung vào kết giới.

‘Xem nào, cấu trúc này có vẻ… Không thể tin được, con quái vật kia đang tự mình duy trì kết giới à?’

Chết tiệt. Mà nghĩ lại thì thật khó chịu. Sao một thiên tài vĩ đại như tôi lại bị xếp ngang hàng với bụi bẩn chứ? Đúng là nực cười. Dù giờ tôi đang kẹt trong thân thể tệ hại này, nhưng ngày xưa tôi đã từng…

“Hửm?”

Ngay lúc đó, tôi chợt cảm nhận được một luồng mana lạ lùng xung quanh. Một vật thể nhỏ nhưng chứa một lượng mana lớn.

‘Đây là mô thức của ma thạch.’

Ma thạch giữa vườn hoa sao? Tôi cúi xuống và tìm kiếm dưới chân.

Và rồi, tôi thấy nó. Một viên đá màu xanh dương lấp ló giữa những nụ hoa.

‘Ồ.’

Nhìn kỹ hơn, đó là một viên ma thạch hiếm thấy, có chất lượng rất tốt. Đặc biệt, nó còn có những ngạnh kim loại giống như giá đỡ trên một chiếc nhẫn, điều này sẽ làm tăng giá trị của nó trên thị trường.

‘Chắc chắn là một món đồ đáng giá.’

Tôi không biết tại sao một thứ quý giá như thế lại bị bỏ mặc ở đây, nhưng nhìn sơ qua thì không có dấu hiệu nguy hiểm.

Liếc mắt.

Các thợ săn bên ngoài đứng quá xa, họ không thể thấy tôi đang làm gì.

‘Hehe, đúng là món quà từ trên trời rơi xuống.’

Không suy nghĩ nhiều, tôi thò tay nhặt lấy viên ma thạch. Tôi nhẹ nhàng tách cánh hoa và lấy nó ra.

────!!

“Aaagh!”

“Tai tôi!!”

Ngay khi tôi nhấc viên ma thạch lên, một loạt âm thanh chói tai vang lên.

“Khục!”

Đâu đó trong không gian tràn ngập một âm thanh tần số cao.

Và nguồn phát ra chính là ‘Nam tước Vườn Hoa’.

“────!”

Cả cơ thể nó rung bần bật khi nó rống lên đầy giận dữ. Nó hét lên như thể sắp gào khóc đến nơi.

‘Tôi sai rồi, Nam tước đại nhân!’

Tôi cảm thấy chẳng có điềm báo tốt nào cả.

Rầm!

Khoan đã… Cái gì thế này?

‘Nam tước Vườn Hoa’ đột nhiên vỡ nát thành tro bụi ngay tại chỗ.

Không chỉ thế, cả khu vườn rực rỡ hoa cỏ cũng nhanh chóng héo rũ, thậm chí kết giới cũng hoàn toàn sụp đổ.

“…Gì?”

Mọi chuyện chỉ diễn ra trong nháy mắt.

“Hả?”

Và tất cả bắt đầu ngay khi tôi nhặt viên ma thạch lên.

***

 

Đến mức này thì dù không muốn, tôi cũng đã hiểu rõ.

Viên ma thạch kia chính là nguồn năng lượng của con quái vật này. Và rồi, một Cấp F vô danh lại bất ngờ rút mất nguồn năng lượng đó, khiến ‘Nam tước Vườn Hoa’ rơi vào tình trạng kiệt quệ nghiêm trọng.

Xem nào, kết cấu của cái này đại khái là… Hóa ra con quái vật này tự duy trì kết giới bằng chính mana trong cơ thể sao?
Như tôi đã nhận xét lúc nãy, con boss này sử dụng trực tiếp mana của mình để duy trì kết giới.

Có nghĩa là, nó đã liên tục tiêu hao một lượng lớn mana mỗi giây.

‘A…’

Vậy nên…

Tóm lại, đây chính là kết quả.

‘Nam tước Vườn Hoa’ đã bị chính kết giới của nó hút cạn mana đến chết.

Một cái chết chẳng khác nào tự sát.

‘Cái quái gì thế này?’

Nếu chuyện này xảy ra trên Alphauri, chắc chắn nó sẽ lọt vào top 3 những cái chết ngu xuẩn nhất.

[Ma thạch → Nam tước Vườn Hoa → Kết giới]
Tất nhiên là sẽ có sự cố nếu thiết lập mạch mana theo cách này.

[Ma thạch → Kết giới]
Nếu cấp năng lượng trực tiếp từ ma thạch đến kết giới, thì nó đã không tự chuốc lấy cái chết. Thậm chí cách này còn đơn giản hơn rất nhiều.

Từ góc độ của một đại pháp sư, đây là cách sắp xếp không thể nào hiểu nổi.

‘Thật sự là cái quái gì thế này?’

Không chỉ là cách sử dụng ma thạch kém hiệu quả, mà tại sao một thứ quan trọng như vậy lại bị ném bừa giữa vườn hoa?

‘Nó không có bản năng sinh tồn sao?’

Tôi không khỏi thắc mắc về sự bất cẩn của ‘Nam tước Vườn Hoa’, nhưng thực chất đây là do tôi đã hiểu lầm.

Con boss đó đã có sự đề phòng của riêng nó.

Vườn hoa?
Trước hết, con quái vật đã nở hơn mười nghìn bông hoa bên trong kết giới để bảo vệ nguồn năng lượng của mình.

Nó đã bọc ma thạch bằng các cánh hoa chặn mana và liên tục di chuyển vị trí của nó.

Hehe, đúng là món hời.
Nhưng không ngờ lại có một đại pháp sư vô cùng nhạy bén nhanh chóng phát hiện ra điều đó.

“────!”
Và điều khiến nó cay đắng nhất chính là đòn tấn công cuối cùng trước khi chết cũng hoàn toàn vô dụng.

Dù có vắt kiệt sức lực, thì thứ duy nhất ‘Nam tước Vườn Hoa’ có thể làm vẫn chỉ là ma thuật hệ tinh thần.

“────!”
Ngay cả một Cấp A cũng có thể bị thôi miên và gục ngay tại chỗ, nhưng…

‘Khốn kiếp, ồn ào quá!’
Một con quái Cấp B không thể nào tác động đến tâm trí của Kim Gi-ryeo.

Bởi bộ não của anh ta đã bị một thực thể vĩ đại và không rõ danh tính kiểm soát rồi.

– Rầm!
Và thế là, ‘Nam tước Vườn Hoa’ cảm nhận được ma thuật của chính mình bị đẩy lùi, rồi bất lực tan biến trong tuyệt vọng.

Đó là kết thúc của nó.

“Haa…”
Nhưng làm sao tôi có thể biết được toàn bộ tình huống phức tạp này?

Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng đây chẳng qua là một sự may mắn ngẫu nhiên, và không coi đó là chuyện to tát.

“Dù sao thì, mọi chuyện cũng ổn thỏa rồi…”

Nhưng ngay giây tiếp theo.

“Gì cơ?”

Những thợ săn đứng bên ngoài kết giới đột nhiên chạy ào về phía tôi.

“Thợ săn Kim! Anh vừa làm cái gì vậy?”

“H-‘Nam tước Vườn Hoa’ bị hạ trong chớp mắt…”

“Ngay cả khi tất cả chúng tôi cùng tấn công, cũng không thể giết nó nhanh đến thế!”

Và rồi…

Một loạt câu hỏi dồn dập như chim vẹt vang lên.

Làm sao tôi giết boss được?
Tại sao kết giới biến mất?
Tôi vừa làm gì vậy?

Quá nhiều câu hỏi đổ ập tới cùng lúc, khiến tôi chỉ biết chớp mắt.

“Tôi không làm gì cả, nó tự chết đấy chứ?”

“…Gì cơ?”

“Tôi thật sự không làm gì hết. Tôi chỉ nhặt ma thạch lên thôi mà…”

Nhưng ngay lúc tôi đang nói dở, có một ánh nhìn kỳ lạ hướng về phía tôi, khiến tôi lập tức ngậm miệng.

– Tách!
Âm thanh của màn trập máy ảnh.

Khi mới chuyển sinh, tôi không hề biết điều này có ý nghĩa gì, nhưng bây giờ thì tôi đã hiểu.

‘Máy ảnh!’

Có ai đó đang chụp ảnh gần đây.

“Hử?”

Và không khó để nhận ra ai là người chụp.

Chỉ cần liếc sang một chút, tôi đã thấy một phóng viên đang chạy hớt hải với một chiếc máy ảnh khổng lồ.

“Là phóng viên!”
“Chết tiệt, đúng là lũ kền kền săn tin. Sao chúng biết ngay khi boss bị hạ vậy?”

“Chẳng lẽ khu phong tỏa đã được dỡ bỏ rồi sao?”

 

Ngay khi nghe thấy từ “phóng viên”, sắc mặt Gi-ryeo lập tức cứng đờ.

‘Tuyệt đối không để chuyện bị bắt cóc lần ba xảy ra…’

Anh đã quá thấm thía bài học rằng một Cấp F mà nổi tiếng thì chỉ có rắc rối.

Dù có đến hiện trường vụ việc, dù đã lường trước rằng sẽ bị một số người nhận ra, nhưng đối diện trực tiếp với cánh báo chí thì lại là chuyện khác.

“Hộc, hộc! Chào các thợ săn! Có thể cho tôi phỏng vấn một chút được không?”

Thế nên, trong lúc đám phóng viên đang bận vây lấy các thợ săn Cấp A, Gi-ryeo lặng lẽ chuẩn bị.

“Vậy rốt cuộc, ai đã hạ gục ‘Nam tước Vườn Hoa’?”

“À, thực ra người kết liễu nó không phải chúng tôi, mà là thẩm định sư kia… Hả?”

Nói đơn giản, Gi-ryeo đã lẻn đi mất.

 

—–

 

Tối hôm đó.

Bản tin 6 giờ của YTV phát sóng tin tức về việc tiêu diệt ‘Nam tước Vườn Hoa’.

[Vụ săn lùng ‘Nam tước Vườn Hoa’ bắt đầu từ sáng nay đã chính thức kết thúc.]

Nhưng phản ứng của cư dân mạng lại hoàn toàn thờ ơ.

‘Hôm nay các thợ săn lại xuất quân, và sự việc đã được giải quyết suôn sẻ.’

Một bản tin quá bình thường, chẳng ai cảm thấy hứng thú.

[0 bình luận] [Thích: 2] [Buồn: 0] [Tức giận: 0]

Tin tức về vụ việc Han-shin rơi vào quên lãng giữa biển thông tin vô tận.

Nhưng…

[88 bình luận]

Một bài đăng khác trên SNS lại đang gây bão.

Cũng về chủ đề ‘Nam tước Vườn Hoa’ bị tiêu diệt, nhưng tại sao mọi người lại quan tâm đến nó hơn tin tức chính thống?

Lý do nằm ở nội dung bài viết.

Bài đăng này không đơn thuần tóm tắt sự kiện, mà còn đính chính lại thông tin sai lệch từ truyền thông.

━━━━━━━━━━━━━━━
Wow, bản tin của YTV chán thật…
Tôi vừa bật lên xem vì biết mình có xuất hiện, vậy mà…
Họ chỉ nói ‘các thợ săn đã tiêu diệt boss’ rồi cắt ngang luôn.

Rồi còn chắp vá lung tung câu trả lời phỏng vấn của tôi nữa.
Thế này thì mọi người sẽ tưởng tôi là người hạ gục boss mất!
Thực tế, chúng tôi không phải người kết liễu ‘Nam tước Vườn Hoa’!
━━━━━━━━━━━━━━━

Tài khoản đăng bài có tên “gugpulne”, chính là nickname của một thợ săn Cấp A nổi tiếng tại Hàn Quốc.

Vì anh ta thuộc một nhóm thợ săn có tiếng, bài viết nhanh chóng thu hút sự chú ý của cư dân mạng.

[Hức ㅠㅠ Oppa và nhóm không phải người hạ boss sao?]
[Vậy ai là người kết liễu nó?]

Số lượng bình luận không ngừng tăng lên.

[Chỉ là một cảm định sư nào đó đến và giết boss trong 3 giây.]
[Có phải ông say rượu không đấy?]
[Tôi nói thật mà;]
[?ㅋㅋ]
Không đùa đâu, một thẩm định sư đột nhiên xuất hiện, hạ boss trong 3 giây, rồi lẳng lặng rời đi. Tôi cũng thấy khó tin khi nhớ lại chuyện này.

Thợ săn Cấp A này bắt đầu mô tả lại những gì đã xảy ra vào buổi sáng.

– Bọn tôi đang dốc toàn lực phá kết giới, B-Cấp cũng hợp sức mà không làm được gì.
Đột nhiên, nhân viên Hiệp hội dắt theo một người.
Nói rằng người đó là cảm định sư, đến để sử dụng kỹ năng phân tích.
Tôi cũng nghĩ ‘À, vậy chắc chỉ đến để kiểm tra thôi’. Thế là tôi ngồi xem thử…
 

[ㅇㅇ]
[Vậy rồi sao?]

-Nhưng không, cái người đó cứ thế bước xuyên qua kết giới mà chẳng gặp vấn đề gì…
 

Cảnh tượng lúc đó thực sự gây chấn động.

-Một kẻ bí ẩn dễ dàng đi xuyên qua bức tường thép mà ngay cả Cấp A cũng không phá được.

‘Hắn ta dùng kỹ năng gì vậy?’

 

V-ấn đề là, các thợ săn có mặt lúc đó đều không hề biết điều kiện để vượt qua kết giới.

-Do quá tập trung vào việc sơ tán dân thường, họ đã bỏ qua yếu tố cốt lõi, khiến sự việc càng trở nên khó hiểu.

 

-Vậy mà tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, người đó bước vào trong, làm gì đó, và boss đột nhiên chết luôn…
 

[Woah]
[Rốt cuộc anh ta đã làm gì thế?]
[Nhưng cuối cùng thì cách hạ boss vẫn chưa được tiết lộ à?]
Ừ, vì người đó đi mất tiêu ngay sau khi xong việc…

 

Vừa gõ, thợ săn Cấp A vừa cảm thấy một sự hụt hẫng khó tả.

Dù sao thì, toàn bộ công lao lần này đều là của Thẩm định sư đó.
 

[Thế rốt cuộc người đó là ai?]

Đến câu hỏi này, anh ta lại không thể trả lời.

 

-Tôi cũng muốn biết lắm, nhưng xem lại tin tức thì chẳng có ai đưa thông tin về anh ta cả. Chắc do anh ta tự từ chối phỏng vấn.
-Dù có đủ sức mạnh để hạ một boss mà cả đội thợ săn bó tay, nhưng lại tuyệt đối không để lộ danh tính.

[Có ai nhớ mặt mũi người đó không?]
[Tôi nhớ nè, nhưng chắc anh ta không muốn bị nhận diện, nên tôi sẽ giữ bí mật.]
Tôi chỉ muốn nói rằng ‘Nam tước Vườn Hoa’ không phải do chúng tôi hạ thôi.

Sự tò mò của cư dân mạng về người thức tỉnh bí ẩn ngày càng dâng cao.

[Này, tôi biết đó là ai!]
[Thật sao?]
[Tôi không biết tên, chỉ thấy từ xa. Anh ta có tóc vàng.]
[Thợ săn nữ cảm định tóc vàng sao? Lại thêm một người hoàn hảo xuất hiện ư?]
[Cái đứa này có bị điên không?]

Và rồi, câu chuyện bắt đầu lan truyền sang những diễn đàn lớn hơn.

 

 

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.